HOÀNG ĐÌNH - Trang 2757

Lão nhân kinh hãi vội bịt miệng cậu bé lại. Hiển nhiên ông ta vô cùng sợ

hãi, bởi ông ta không biết gì về Trần Cảnh cả. Ông ta chỉ hoàn thành di
mệnh của phụ thân mình mà thôi. Vốn ông ta còn tưởng rằng mãi đến lúc
chết đi cũng sẽ không có biến hóa gì, hay nhiều nhất thì có lẽ tượng thần sẽ
không còn nữa. Không nghĩ tới tượng thần sống lại thật. Trong lòng ông ta
sợ hãi muôn phần, cho nên không dám ngẩng đầu lên, cũng không dám liếc
mắt nhìn Trần Cảnh một cái. Mà lúc này cháu trai mình lại đột nhiên lên
tiếng, cho nên ông ta lập tức bịt kín miệng cháu mình lại.

Đồng thời ông ta nói:

- Tiểu hài tử trong nhà, còn chưa hiểu chuyện.

Trong lòng ông ta, chuyện có khác thường, tất có yêu tà quấy phá.

- Phụ mẫu của đứa trẻ đâu?

Trần Cảnh hỏi.

Lão nhân vội trả lời

- Năm ngoái vào núi đi săn rồi không thấy trở về.

- Cha ta, mẹ ta đều bị yêu quái trên núi ăn mất óc mà chết.

Cậu bé đột ngột kéo tay ông mình ra, lớn tiếng nói.

Trần Cảnh hỏi:

- Là yêu gì?

- Một con Mộc mị chuyên ăn tủy não người.

Cậu bé đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.