HOÀNG ĐÌNH - Trang 2761

thứ đầu tiên khiến thân thể hắn sống lại sau khi tỉnh dậy là nhờ nén nhang
mà cậu bé trước mặt này đốt lên.

Cậu bé kia nhìn thấy thân cây hóa thành một ông lão chợt hoảng sợ, vội

lùi người về sau. Nó càng siết chặt cây đao trong tay hơn, chỉ về phía Mộc
mị phía xa, lớn tiếng mắng:

- Yêu quái, ngươi hại chết cha mẹ ta, hôm nay ta sẽ báo thù cho họ.

Nói xong, nó nhắm chặt mắt lao lên, giơ trường đao chém xuống. Lưỡi

đao chém vào thân thể Mộc mị lại như chém vào một khúc gỗ thật sự.

Chặt chém một lúc lâu, đến khi nó cạn sạch sức lực, mở mắt ra thấy Mộc

mị trước mắt đã bị mình chặt thành hai đoạn mới kéo đao lùi ra sau.

Một luồng sáng như dòng suối trong lành chợt xuất hiện trên đỉnh đầu

cậu bé rồi hạ xuống, dung nhập vào bên trong. Ông lão vội kinh hãi, còn
chưa kịp nói gì thì đứa bé trai đã hô lên:

- Thật thoải mái quá a, đại tiên, người dạy phép thuật cho con đi.

Trần Cảnh nhìn vào con mắt đen láy đầy linh động của nó, một lúc sau

mới đáp lời:

- Ngươi muốn học phép thuật gì?

- Con muốn học cưỡi mây lướt gió, dời non lấp bể.

Cậu bé trả lời. Nó vừa nói xong thì cô bé kế bên vội kêu lên:

- Con cũng muốn học nữa.

Ông lão bên cạnh lại khẩn trương. Ông ta sợ cháu mình khiến Trần Cảnh

tức giận, thế nhưng lại không biết ngăn cản thế nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.