HOÀNG ĐÌNH - Trang 2860

biết, hơn nữa còn biết là Trần Cảnh tiến vào Bá Lăng. Vì thế Dạ Lan Thành
mới sinh tức giận, nghe hai thiên binh nói thì lạnh lùng cất lời:

- Các ngươi quả thực vô năng.

Tiếng như trống lớn đập vang, một ngón tay điểm ra, mi tâm của hai

thiên binh tức thì xuất hiện một chấm đỏ. Đồng thời, mây dưới thân bọn họ
đột nhiên tan đi, người rơi thẳng tắp xuống thành Bá Lăng. Bọn họ cũng
chưa chết, nhưng thân thể lại không thể động, kêu thảm thiết rơi xuống
thành Bá Lăng.

Trong nháy mắt bọn họ rơi vào Bá Lăng, Dạ Lan Thành đã thấy được

cảnh tượng trong thành. Y lưu lại pháp thuật trên người hai thiên binh kia.
Bọn họ nhìn thấy thì y cũng nhìn thấy. Y thấy ma hồn bay lượn như ong vỡ
tổ, nhìn thấy trong thành có một pho tượng đá đứng yên không động đậy. Y
thấy được bốn phía tượng đá có bốn ma vật cường đại đang rục rịch muốn
động. Cũng chính sau cái liếc mắt này, lại thấy vài chục hồn ma chui vào
trong cơ thể hai thiên binh kia, sau đó không thấy được gì nữa. Dạ Lan
Thành hơi kinh ngạc. Y vốn có chút xem thường thành Bá Lăng này, không
rõ tại sao Tử Vi đại đế lại coi trọng Bá Lăng đến vậy. Nhưng sau khi Mộc
Chân đại chiến với ma chủ Bá Lăng bảy ngày rồi bại trận chạy đi, y liền
thận trọng với nơi đây hơn. Có điều không quản do lúc trước xem thường
hay lúc sau thận trọng, y cũng không có tiến vào Bá Lăng, bởi vì y cảm
nhận được từ đó một loại khí tức khiến mình chán ghét. Đó là một loại cảm
giác khắc chế trời sinh.

Khi y thấy được hai thiên binh bị ném vào Bá Lăng rồi bị ma hồn chiếm

lấy thân thể trong tích tắc, thì càng phát lạnh trong lòng. Không ai biết, y là
xác chết biến thành yêu, sợ nhất là những thứ có thể dễ dàng chiếm thân thể
người khác.

Đột nhiên, y phát hiện có người đang nhìn mình. Theo cảm giác nhìn lại,

chỉ thấy từ đầu tường ẩn trong màn sương đen quay cuồng kia, chẳng biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.