HOÀNG ĐÌNH - Trang 2889

Trần Cảnh. Bên cạnh y là hai cô gái, một người mặc áo váy màu vàng nhạt,
còn người kia mặc một bộ váy dài màu hồng. Hai nàng này giống hệt nhau,
búi cùng một kiểu tóc, cũng đều tản ra cái khí tức thanh xuân giống hệt
nhau. Chỉ liếc mắt nhìn qua, Trần Cảnh đã nhìn ra các nàng chính là cành
hoa yêu hóa hình.

Nếu không phải Trần Cảnh nhìn ra được tính cách sắc thái từ bên trong

tản ra ngoài của mỗi người, chỉ sợ hắn cũng không phân biệt rõ hai người
bọn họ khác nhau. Còn Thạch Nham thì từ trong ra ngoài đều là một màu
xám bao phủ, tựa như màu của chiếc áo bào y đang mặc. Đó là một loại khí
tức mà trong mắt người phàm, y bình thường đến không thể bình thường
hơn được. Còn trong mắt những người như Trần Cảnh thì y đầy cao nhã bắt
mắt. Tựa như âm sắc của tiếng đàn y, thế gian này không ai có thể đàn ra
được thanh âm như vậy.

Trần Cảnh lại nhìn dòng người qua lại hai bên đường. Vẫn thấy bọn họ

đang chìm trong vội vàng của mình, hoặc an nhiên tự đắc, hoặc đầy vẻ đau
khổ suy tư.

Ngay khi ánh mắt của Trần Cảnh lướt qua người Thạch Nham, thì y cũng

mở miệng nói:

- Không thể tưởng được ngươi còn tinh thông đạo thuật suy diễn thuật

toán.

Y nói chuyện tựa như nói với một người bạn lâu năm của mình. Cách nói

chuyện vô cùng tự nhiên, tuyệt không như nói với những người đã lâu
không gặp mặt, hoặc như một người đang ngồi trên lầu nói vọng xuống
người đang đứng bên đường vậy. Y vừa mới mở miệng, hai cô gái đứng sau
lưng lập tức nhìn quanh. Hiển nhiên các nàng cũng không rõ Thạch Nham
đến đây làm gì.

- Tiểu thuật tiểu đạo, không coi là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.