HOÀNG ĐÌNH - Trang 2957

lại đi ngủ. Trần Cảnh tỉ mỉ quan sát, hóa ra tất cả đều cùng thấy một giấc
mộng. Trong mộng có một ông lão đang khóc lóc kể lể.

Hoàn cảnh này cũng không phải ở nhân gian, mà là cõi âm. Ông lão kia

bị nhốt trong một phòng giam đen kịt, thỉnh thoảng bốn phía xung quanh
lão có bóng người đi lại. Trong đó có một người thường đi tới đấm đá lão
một phen, mà bóng người bốn phía lại bật cười ha hả.

Giấc mộng đêm nay là như thế.

Ngày nằm mộng thứ ba, lão nhân kia bị một người kéo đi, mang ra treo

lên một nơi cao trong nhà giam, rồi dùng roi quật lên người lão. Người kia
vừa quật roi, vừa mắng chửi khó nghe. Trong tiếng mắng đó, Trần Cảnh
nghe ra hai người có quen biết nhau. Chỉ nghe người quật roi luôn miệng
chửi mắng:

- Ai bảo ngươi không cùng ta đi giết Trương Tứ, ai bảo ngươi không đi

trộm trâu của Vương gia với ta, ai bảo ngươi phá vỡ chuyện tốt của ta với
Triệu quả phụ.

Mà ông lão kia bị đánh chỉ khóc lớn, trong tiếng khóc có nghe ông ta

nói:

- Cả đời ta tuy không làm nhiều việc đại thiện, nhưng cũng không làm

việc ác qua, làm sao chết đi lại tới nơi này. Chết rồi cũng không được an
ổn.

Ngày thứ tư, Trần Cảnh hỏi Ngô Đại Dụng có biết ông lão bị đánh kia

không, ông ta mới nói:

- Tuy không nhìn thấy rõ lắm, nhưng nghe giọng nói rất giống giọng của

phụ thân đã qua đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.