HOÀNG ĐÌNH - Trang 3122

Thừa không dám lui lại nữa, bảo Tiến đi đỡ cha, còn chính mình đứng tại

chỗ, cầm chặt nông cụ. Tuy hàng ngày hắn thường kiệm lời, còn em trai
Tiến hoạt bát, lắm chuyện nhưng vào thời điểm này người anh cần phải
đứng ra đảm nhận. Không nên tranh chấp xem ai là người đỡ cha, ai là
người chống lại con quái vật.

Thừa cố gắng tưởng tượng lại giấc mộng của chính mình, lớn tiếng niệm

tụng kinh văn với mong muốn thân thể của mình tràn ngập lực lượng. Hắn
rất muốn tiến thêm một bước nhưng sợ hãi khiến hai chân như đeo tạ ngàn
cân. Chính vì thế hắn không thể bước ra, nhưng cũng không hề lui về phía
sau.

Lão Tiếu kêu Thừa cùng chạy trốn. Lúc này Thừa mới lui từng bước một

về phía sau, quái vật cũng đồng thời ép lên từng bước. Nó cười khểnh, tỏ vẻ
đang trêu trọc bọn họ. Tiếng cười khe khẽ trong miệng của nó phát ra đầy
quỷ dị.

Đột nhiên, quái vật nói:

- Nhân loại nhỏ yếu, nhưng lại tồn tại lâu như vậy. Đồng thời càng ngày

càng sinh sôi nảy nở đến mức phồn thịnh. Thật sự là kỳ tích.

Tiếng nói của quái vật cực kì khó nghe, lại khiến người khác toàn thân sợ

hãi.

Thừa không dám nói. Tiếu lão cha và em trai Tiến cũng thế. Ba người chỉ

lui về phía sau.

Quái vật tiến đến gần từng bước.

Lúc này, đột nhiên trong lòng Thừa đồng thời có hai câu nói vang lên, là

một giọng nam và một giọng nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.