HOÀNG ĐÌNH - Trang 3187

đột nhiên lao ra khỏi vỏ, một luồng ánh trăng thanh lãnh tràn ra, chiếu rọi
rõ ràng cả người Tử Vi đại đế.

Ông ta cảm nhận được lực lượng ánh trăng vô hình trong Quảng Hàn

kiếm như đang ăn mòn lấy thân thể của mình. Cả người ông ta lập tức lóe
lên một tầng sáng cầu vồng, mà ánh sao từ ngón tay ông ta điểm ra cũng
lập tức ngưng kết lại, từng điểm điểm ra lại ngưng kết thành từng ánh sao
treo cao trên bầu trời.

Những ánh sao được điểm ra bố trí quanh người ông ta, lơ lửng trên

không trung hình thành một không gian huyền bí. Trong lúc đó, Trần Cảnh
cũng cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, miếu thần được dựng
bằng tín ngưỡng của hắn có nguy cơ bị tan vỡ.

Đột nhiên, ngọn đèn trước bàn bùng lên một ngọn lửa xanh. Ngọn lửa

dung nhập vào ánh trăng, tạo từng từng đốm lửa nhỏ bay về phía Tử Vi đại
đế. Đồng thời hư không nơi đây cũng xuất hiện một hình ảnh, là cảnh
tượng chúng sinh linh đang cầu nguyện. Cảm giác miếu thần sắp tan vỡ
nháy mắt bị đè nén xuống. Hắn biết lực lượng trên người Tử Vi đại đế là từ
tinh không, nếu hắn không thể thật sự thoát khỏi trời đất này, khi đó chắc
chắn không thể ngăn cách lực lượng ánh sao của trời đất này không để Tử
Vi đại đế mượn dùng.

- Hôm nay, tín ngưỡng của ngươi sẽ phải phân ly khắp thế gian này,

không còn chỗ trở lại.

Tử Vi đại đế nói.

Dứt lời, bảy ánh sao quanh người Tử Vi đại đế chợt lóe sáng, tay phải

ông tay khẽ miết miệng Trảm Tiên hồ lô, chậm rãi rút một thanh tiểu đao
đỏ thẫm ra. Tiểu đao đỏ đậm được ánh sao màu lam từ tay Tử Vi đại đế bao
phủ mang đầy mỹ cảm trí mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.