HOÀNG ĐÌNH - Trang 3208

Tiếng nói của người này rất nhỏ yếu. Dù cho là âm lượng hay ý chí của

người này đều có vẻ rất nhỏ yếu nhưng vẫn có thể chạm tới ý nguyện to lớn
của Trần Cảnh. Điều này chứng tỏ tâm linh của y rất thuần khiết. Nếu cảm
ứng được chí nguyện to lớn mà Trần Cảnh phát ra, thì người cầu khẩn phải
có tâm nguyện mãnh liệt, còn cần có một tâm linh thuần khiết.

Ánh mắt Trần Cảnh nhìn về phía giọng nói xa xôi nơi nhân gian truyền

qua hư vô đến chỗ hắn, nơi đó đang bị đủ loại khí tức có màu sắc khác
nhau che kín. Đó chính là dục vọng của mọi người ở nhân gian.

Ở trong một căn phòng nhỏ, một đứa bé trai gầy yếu đang thấp giọng cầu

khẩn, chính là chủ nhân của đoạn lời Trần Cảnh vừa nghe. Căn phòng rất
tối, chỉ có một cánh cửa sổ nhỏ, nhìn giống như chuyên sử dụng để những
ai phạm lỗi đến để xám hối, hay còn có thể gọi là phòng tạm giam.

Bóng tối có thể khiến con người càng thêm hòa hợp với trời đất, cũng

khiến tâm linh càng thêm nhạy cảm.

Chỉ một tích tắc, Trần Cảnh đã biết nó là ai. Tâm linh của nó không hề

giấu kín mà mở rộng cửa với hư vô, với thần linh trong thiên địa.

Đứa bé trai tên là Triệu Phụ, tự Tuyên Thống. Năm nay nó vừa đến tuổi

mười tám, nhưng thân thể gầy yếu nên có vẻ giống đứa bé mười bốn, mười
lăm tuổi. Vẻ ngoài không anh tuấn, thậm chí có thể gọi là xấu xí nhưng nó
lại có một tấm lòng lương thiện.

Nhà của nó là đại gia tộc thế gia ở trong thành Phong Nguyệt. Khiến

Trần Cảnh ngoài ý, chính là hắn còn nhìn thấy được hình ảnh ca ca nó khi
nhìn vào tâm linh của Triệu Phụ. Đó là một người thanh niên cao to, anh
tuấn, tên là Triệu Dũng, tự Phách Tiên, là anh trai cùng cha khác mẹ với nó.
Trần Cảnh chỉ biết Triệu Dũng đối xử rất tốt với Triệu Phụ nhưng lại không
thấy bất kì việc gì khác trong tâm linh của nó. Điều này có thể là trong lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.