HOÀNG ĐÌNH - Trang 3217

nghiệm nữa. Mọi người đều cho rằng Thành Hoàng gặp chuyện không may,
đã không còn linh nghiệm. Nhưng sau đó lại có lúc hiển linh. Mọi người
hiểu ra không phải Thành Hoàng không linh nghiệm mà có lựa chọn hiển
linh. Có người còn đồn rằng mọi hành động của Thành Hoàng đều theo
Thiên điều quy định. Điều này không biết do ai đồn ra.

Chẳng rõ từ khi nào, hai từ Thiên điều này đã truyền khắp thành Phong

Nguyệt, mới khiến các đạo sĩ pháp sư có cơ hội lợi dụng. Triệu lão thái gia
đi đến Phù Vân quan ở ngoại thành cách nơi đây ba dặm. Đạo sĩ kia cũng
hỏi qua tình hình của Triệu gia rồi mới dám đồng ý. Triệu lão thái gia cũng
uyển chuyển đề cập đến nghi hoặc trong lòng mình ra. Đạo sĩ cười, trả lời:

- Thành Hoàng ở thành Phong Nguyệt là thủ hạ của nương nương trong

ở điện Thừa Thiên Hiệu Pháp, nên phải chịu Thiên điều ước thúc. Thành
Hoàng không quản sinh tiền, chỉ quản nhân quả của các ngươi sau khi đã
chết. Mà ta thờ phụng Nam Cực Trường Sinh đại đế, tu đạo của Nguyên
Thủy thiên tôn nên cũng không bị Thiên điều ước thúc.

Triệu lão thái gia nhìn thấy đạo sĩ tự tin vô cùng, cũng không để ý đến

Thành Hoàng. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên lão nghe thấy tên Đại đế khác
ngoại trừ nương nương của điện Thừa Thiên Hiệu Pháp. Lão biết rõ vị
nương nương này bởi vì mỗi lần đi vào miếu Thành Hoàng đều có thể nhìn
thấy. Hơn nữa trong nhà, ngoài tượng Thành Hoàng còn có linh vị của
nương nương được đặt ở vị trí cao nhất.

- Nếu Phù Vân đạo trưởng không sợ thì chúng ta còn sợ gì chứ.

Triệu lão thái gia cúi đầu, lẩm bẩm. Triệu Bính không nghe thấy gì

nhưng cũng không dám hỏi nữa.

Ngay khi bọn họ đang nói chuyện, Triệu Phụ đang nằm ở trong rừng

nghe chim hót, côn trùng kêu. Mấy ngày nay, nó vẫn luôn ở nơi đây cả
ngày để chờ Triệu Dũng trở về. Đây là con đường bắt buộc phải đi qua nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.