HOÀNG ĐÌNH - Trang 324

- Cả hai ngươi cùng theo ta, dọc đường không được gây chuyện, kiềm

chế tính tình lại. Chỗ đó không phải là trong khúc sông của chúng ta, phải
biết nhẫn nhịn.

- Vâng, Hà Bá gia, con nhớ kỹ rồi ạ, quyết sẽ không cãi nhau với người.

Hồng đại hiệp vội đảm bảo, còn vỏ sò thì lại không kêu một tiếng, chỉ

đứng im lắng nghe.

Trần Cảnh tiếp tục đợi ở giữa sông vài ngày, lại gặp thêm mấy người nữa

mượn đường qua. Cho tới một hôm trăng sáng sao thưa, hắn mới dẫn theo
Hồng đại hiệp và vỏ sò đi về hướng Đông Nhạc Thái Sơn.

Hơi nước mờ ảo bao phủ lấy ba người, dưới chân ba người xuất hiện

đám mây hình thành từ hơi nước. Nếu có người ở trên mặt đất ngẩng đầu
nhìn lên, sẽ thấy một đám mây bay là là, chứ không thể thấy một người và
một tôm một sò trên đó.

Trần Cảnh cũng không muốn phá quy củ đi nghe đạo phải mượn đường

của Đông Nhạc đại đế, mỗi khi tới một thần vực thì đều sẽ dừng lại mượn
đường. Có điều không biết có phải là hắn xuất phát chậm hay không, mà
một đường đi tới cũng không gặp được mấy vị thần linh, ngẫu nhiên gặp
cũng cực dễ nói chuyện, thậm chí có vị còn không để ý tới Trần Cảnh. Trần
Cảnh thầm đoán, những người nguyện ý dừng lại mượn đường chỉ sợ chính
là số thần linh ít ỏi còn tuân thủ trật tự của Thiên đình.

***

Thái Sơn hùng vĩ, dù Trần Cảnh chưa từng tới đây, nhưng cũng biết

phương hướng. Thẳng một đường hướng bắc, trải qua mấy hôm chẳng phân
biệt ngày đêm, rốt cuộc hắn nhìn thấy một dãy núi rộng dài hùng vĩ. Ngọn
núi cao nhất trong dãy có đến vạn trượng, hiện rõ khí phách vạn sơn chi
chủ. Những ngọn núi ở bốn xung quanh nó giống như là thần dân đang cúi
đầu quanh vương giả, im lặng quỳ lạy, thu bớt khí thái của mình vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.