HOÀNG ĐÌNH - Trang 3264

- Sư huynh.

Hai chữ “Sư huynh” như sấm sét nổ vang đánh thức Mộc Chân. Vô tận

Thiên ma cũng vì thế mà tan thành mây khói. Mộc Chân giống như người
vừa mới tỉnh sau giấc mộng. Y chỉ nhìn thấy một người hòa thượng đứng ở
bên ngoài cửa thành Phong Nguyệt, mặc áo cà sa màu đỏ, trông rất trẻ tuổi.
Tướng mạo người này ôn hòa, ánh mắt ẩn chứa vô tận trí tuệ. Người này
cầm một cây tích trượng có chín cái vòng, trên cổ đeo phật châu màu đen
do gỗ đàn tạo thành, trên bề mặt có khắc linh văn màu vàng.

- Sư huynh, theo đệ về Độ Trần tự đi.

Hòa thượng nói.

Mộc Chân chắp tay trước ngực, ngẩng đầu nhìn về phía Linh sơn trên

bầu trời một lúc rồi đột nhiên nói:

- Hóa ra tất cả đều là ảo ảnh trong mơ.

Sau đó y lập tức đi theo hòa thượng kia. Mới đi được vài bước, lại có

Thiên ma xuất hiện ở trên đỉnh đầu của bọn họ nhưng không thể nào xâm
nhập thể xác và tinh thần của cả hai.

Trần Cảnh nhìn thấy hết mọi thứ. Hắn hiểu rằng Thiên ma đã khiến Mộc

Chân đắm chìm trong mộng, thế nhưng đạo quả trong tâm linh y nở hoa,
nhờ thế Mộc Chân bị phong ấn trong cơ thể mới trốn thoát được. Ma chủ
Cố Minh Vi lại nhân cơ hội tâm linh y bất ổn, hồn phách không ngưng bèn
hét lên một tiếng câu hồn đoạt phách, thiếu chút nữa đã giết chết được Mộc
Chân. Nhưng hòa thượng trẻ tuổi kia lại xuất hiện ngay lúc then chốt, gọi
một tiếng “Sư huynh” bằng chân ngôn Phật gia, bảo vệ hồn phách sắp tán
loạn của Mộc Chân. Đồng thời khiến ý thức của Mộc Chân thật sự thức
tỉnh trở lại, kế đó theo hòa thượng kia rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.