HOÀNG ĐÌNH - Trang 343

hiểm nhất, y có thể khẳng định Trần Cảnh cố ý trốn vào trong đất, chứng tỏ
hắn sớm có tự tin núi Ngô Mông không trấn phong được mình.

Trên những đỉnh núi ở phía xa, các vị thần linh đang đứng yên nhìn đỉnh

núi tuyết nơi này, thấy Trần Cảnh cưỡi con tôm đỏ khổng lồ như đang bơi
xuôi theo dòng nước sông mà đi xa thì cùng than thở:

- Pháp thuật thật tinh diệu. Có thể sử dụng pháp thuật huyền diệu như

thế, không có bao nhiêu Sơn Thần Thổ Địa làm nổi đâu.

- Hắn là ai vậy?

- Châu Cửu Hoa, địa giới Bá Lăng, Hà Bá Tú Xuân loan Kinh Hà.

Một đường theo hướng Nam mà đi, Trần Cảnh sớm đã thu lại pháp thuật,

mặc Hồng đại hiệp cất bước. Hồng đại hiệp cũng cảm giác vùng đất này
quá nguy hiểm, không an toàn như Tú Xuân loan, nên tăng tốc đi một
mạch, gặp núi trèo núi, gặp sông lướt sông, gặp vực bay qua vực. Càng về
hướng Nam, tuyết càng giảm bớt, dù cho vẫn còn buốt giá, nhưng lại không
gặp gió bão.

- Hà Bá gia, chúng ta quay trở lại làm thịt gã Ngô Mông kia đi. Con thấy

đại phủ trên tay tên này rất lợi hại, không bằng ta đoạt lấy, cũng cho tên đó
biết, thần linh trong thủy vực Kinh Hà là không thể trêu chọc.

Hồng đại hiệp quơ Lang Nha bổng, vênh váo hò hét.

- Ha ha, không dễ đoạt của tên đó đâu. Tuy rằng ta không sợ gã, nhưng

muốn giết gã lại không hề đơn giản. Huống chi ngươi chỉ thấy một mình
gã, chứ không nhìn thấy những thần linh quanh đó, ai biết được trong đó có
người nào quan hệ tốt với gã không.

- Vậy ạ... Hừ, tên quỷ nghèo đó còn gian trá hơn cả lão tôm, nhất định là

gã đang thử dò xét Hà Bá gia, cũng may Hà Bá gia đại phát thần uy, phá hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.