HOÀNG ĐÌNH - Trang 652

- Sau đó có chuyện gì xảy ra?

Vỏ sò giục.

- Sau đó hả? Đầu tiên là Giang Lưu Vân mang theo hạt châu tỏa ánh

sáng đi ra trước, chính là lão già tóc trắng áo bào đen, nhìn như một đạo tổ
không quản chuyện nhân gian, thái thượng vong tình, không thèm để ý đến
cái gì cả, ai biết đâu lại có cả bụng ý nghĩ xấu. Đi sau lão là Thành Hoàng
kia a, người không biết còn tưởng lão là Diêm La Vương chứ. Sau lưng lão
là một đám người, có cả Thổ Địa Tần Hộ hiểm ác, có tên Sơn Thần Ngô
Mông đáng ghét, còn có cả Hà Bá Phong Lâm độ, cuối cùng là tên công tử
mặc áo gấm sử dụng kiếm gần ngang với Hà Bá gia. Một nhóm người xấu
kia đều ra, nhưng lại không thấy Hà Bá gia và Thần Cô.

- Bọn họ đi ra rồi rời đi?

Vỏ sò hỏi.

- Rời đi? Rời đi đã tốt. Bọn họ không có rời đi, không biết bàn bạc gì với

nhau mà mỗi người đều phân ra một góc trên đầu tường. Sau đó Thành
Hoàng hiển hóa ra một ngôi miếu Thành Hoàng, rất cừ nha, ngôi miếu rất
giống thật, đến cả ngói lợp cũng rất giống. Giang Lưu Vân tiến vào trong
miếu Thành Hoàng, rồi có ánh sáng từ bên trong chiếu sáng cả ra ngoài.
Ánh sáng đó thật sự chói mắt, khiến lão tôm con vừa nhìn thấy đã hoa hết
cả mắt, có trợn hay nhắm mắt đều nhìn thấy vòng ngũ sắc trong mắt.

- Ngươi không nhìn rõ được, tức là sau đó không thấy được gì sao?

Vỏ sò lại cất cái giọng trẻ con lên, như là người dẫn hướng chuyện.

Hồng đại hiệp vội đáp:

- Sao không thấy! Con không thấy Hà Bá gia đi ra, hai mắt còn mở to

hơn cả quả chuông đồng, ráng sức nhìn đấy. Con còn nghĩ thầm, có khi nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.