HOÀNG ĐÌNH - Trang 655

Thần Cô đấu với bốn người bọn họ, là Thổ Địa Tần Hộ, Hà Bá Phong Lâm
độ, Sơn Thần núi Ngô Mông, và tên công tử mặc áo gấm dùng kiếm. Chẳng
qua thuật pháp của Thần Cô vô cùng tuyệt, cho dù đánh với bốn người
nhưng bọn họ không chiếm được lợi thế. Chỉ thấy từng tia sét đánh lên trên
người bọn họ, còn Thần Cô lại như ẩn như hiện trong ánh sét, phép thuật
nào cũng không đánh vào Thần Cô được. Thần Cô đúng là thần thông
quảng đại, không người địch lại được.

- Đánh nhau mãi, đến khi miếu Thành Hoàng đột nhiên rung chuyển, bầu

trời xám đen chợt nứt ra một cái khe hở, rồi miếu Thành Hoàng xông vào
trong khe hở đó, bốn người kia cũng phóng vào theo. Lúc đó con rất sợ hãi,
bèn gọi to Thần Cô một tiếng. Thần Cô đến ngay miệng khe hở đó, đưa tay
quất ra một ngọn roi bạc về phía con, rồi đột nhiên con xuất hiện bên cạnh
Thần Cô. Sau đó con thấy mình trở lại nhân gian, miếu Thành Hoàng
không biết đã đi đâu, chỉ còn bốn người kia ở đó, thế là lại đánh nhau tiếp
với Thần Cô. Chẳng qua bọn họ không phải là đối thủ của Thần Cô, đánh
nhau rất lâu, sau đó từng người tản ra chạy mất, Thần Cô đuổi theo từng
người một. Con có hỏi Thần Cô, bọn họ thế nào rồi, Thần Cô nói bọn họ đã
chết. Nếu Thần Cô đã nói vậy, thì chắc bọn họ đã chết rồi.

Đột nhiên, giọng nói từ tượng thần vang lên:

- Lúc đó là ở nơi nào?

- Không biết là nơi nào nữa.

- Vậy hẳn là bọn họ đã chết.

- Sau đó Thần Cô mang con trở về. Người kêu con tự về Tú Xuân loan,

còn người đi về phía thành Bá Lăng. Hôm đó con ở sông nhìn qua, thấy
mây đen dày đặc phía trên thành, từng tia từng tia sấm sét đánh xuống,
đánh liên tục một ngày một đêm mới ngừng lại. Con không biết đã xảy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.