HOÀNG ĐÌNH - Trang 823

có thể nhìn thấy một con thuồng luồng màu vàng nhạt đang cuộn mình,
giống như vô cùng đau đớn, còn con bướm kia lại hoàn toàn không thấy
đâu.

Tất nhiên Trần Cảnh khác với bọn họ, hắn vẫn theo sát phía sau Giao

Long Vương. Ngay trong khoảnh khắc lao xuống ấy, cuối cùng hắn cũng đã
thật sự nhìn thấy rõ núi Côn Lôn. Đạo điện tầng tầng lớp lớp, nối liền liên
miên không dứt. Nếu như nói núi Phương Thốn là một chỗ luôn khiêm tốn
ẩn mình, thì Côn Lôn lại là nơi có thế núi hùng vĩ bao la, thể hiện một loại
khí phách quân lâm thiên hạ.

Người bình thường chỉ cần nhìn đến kết cấu của đạo quán nơi đây thì đã

nảy sinh ra cảm giác dè dặt, giống như đang thấy nơi ở của hoàng đế nhân
gian, không dám nhìn thẳng.

Giao Long Vương ở phía trước, mang theo thiên uy bay xuống, cảm giác

như một kích có thể phá huỷ tất cả. Đúng lúc này, những dãy kiến trúc
trong núi Côn Lôn lại mờ ảo dần, biến thành một vùng biển linh khí. Trong
lúc mơ hồ, Trần cảnh cảm thấy được trong biển linh khí này ẩn chứa một
con rồng xanh, lại giống như có vô tận thiên địa đại đạo bên trong đó.

Trần cảnh bỗng nhiên hiểu ra, thuồng luồng sông vào biển mới thành

rồng, biển này không phải là biển trong ý nghĩa hiện thực, mà là biển trong
tâm linh. Đó chính là thoát khỏi tất cả trói buộc, ngao du trong biển cả, vô
câu vô thúc. Mà Giao Long Vương đắc đạo ở sông Kinh Hà vẫn luôn
hướng về linh mạch trên núi Côn Lôn, dần dần, đó trở thành một mục tiêu
tu hành, cũng là một trói buộc trong lòng. Có người sẽ chọn cắt đứt hết mọi
ý niệm trong đầu, còn Giao Long Vương thì lựa chọn thực hiện bằng được.

Đương nhiên không phải lão muốn đoạt lấy linh mạch Côn Lôn, mà là

muốn nhờ quá trình này để cởi bó trói buộc trong lòng. Khoảnh khắc
thuồng luồng đi vào trong linh mạch Côn Lôn cũng chính là lúc nó thật sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.