HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 439

HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI

Ảm Hương

www.dtv-ebook.com

Chương 122: Mượn Rượu Kinh Sợ Nhân Gian (4)

Dưới ánh đèn mờ mịt, Tự Cẩm vừa thẹn thùng vừa giận lẫy, đôi mắt lóng

lánh như có ánh sáng, dáng vẻ tiểu nữ nhi muốn nói lại thôi quả nhiên
khiến tim người khác loạn nhịp. Dưới đèn ngắm mỹ nhân vốn đã mê mắt
người, lúc này thấy dung nhan nàng như vậy lại tăng thêm ý vị cho lời tri
kỷ. Tiêu Kỳ chỉ cảm thấy trong người có khát vọng rục rịch dâng lên, vội
vàng uống một hớp rượu đè xuống.

Người này, đúng là không nhận ra được.

Nghe Tiêu Kỳ khẽ than một tiếng, Tự Cẩm ngẩng đầu nhìn hắn, "Hoàng

thượng sao vậy?"

Tiêu Kỳ nhất thời trầm mặc, hắn có thể nói hắn đang tính trước khi nàng

cập kê sẽ không tới gặp nàng nữa sao? Nếu nói, chỉ sợ tiểu cô nương này sẽ
lại buồn giận nữa. Suy nghĩ như vậy bèn vội vàng gắp món ăn cho nàng,
"Ăn cơm đi, ăn nhiều một chút, trẫm thấy nàng hơi gầy đấy."

Tự Cẩm nhìn lại toàn thân, nơi nào nơi đó trổ mã tốt đẹp, nàng gầy chỗ

nào chứ!

Cho dù khi tới đây Tự Cẩm đã có sẵn ý định quyến rũ người, mặc dù

nàng có tố chất tâm lý cực mạnh, là người hiện đại dám đương đầu với khó
khăn để có tương lai sáng lạn, nhưng khi thật sự muốn hành động thì lại
phát sinh tư tưởng lùi bước. Nói thì dễ làm thì khó, đại khái chính là chỉ
người đang kinh hoảng như nàng. Vì lẽ này, nghĩ tới lời cổ nhân “mượn
rượu kinh sợ nhân gian”, Tự Cẩm liền rót một ly rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.