HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 438

trái tim nàng vui tung tăng như chim sẻ.

Kỳ thật không phải nàng suy nghĩ lung tung, Tiêu Kỳ đối với nàng cũng

không giống với những người khác thật.

"Sao nàng lại ngẩn người thế?" Tiêu Kỳ thấy Tự Cẩm không như bình

thường, thấy có món ăn ngon thì hai mắt sáng rỡ, liền gắp đồ ăn cho vào
chén nàng, hỏi một câu đánh vỡ bầu không khí khá ái muội này.

Tự Cẩm đè những xao động trong nội tâm xuống ngẩng đầu, đuôi mắt

cong lên nhìn Tiêu Kỳ một cái, rồi mới nghiêm trang nói: "Thần thiếp đã
lâu không gặp Hoàng thượng, nhất thời ngắm mê mẩn."

Trong tay Tiêu Kỳ đang bưng một ly rượu, vừa mới nhấp một ngụm nhỏ,

suýt nữa thì bị lời Tự Cẩm nói làm kinh ngạc phun ra. May mà hắn được
giáo dưỡng lễ nghi rất tốt, cố cưỡng chế ép xuống nhưng tim cũng đập
mạnh, tuấn nhan thường ngày không biến sắc cũng lặng lẽ nhiễm một màu
đỏ ửng.

"Lại nói bậy nữa." Tiêu Kỳ cũng hơi lo lắng. Tự Cẩm này bình thường

khá thông minh, cũng có kiến thức, chính là có đôi khi nói chuyện không
biết lớn nhỏ, không có quy củ.

"Trước mặt hoàng thượng thần thiếp có gì không nói được chứ, đâu có

người nào khác ở đây." Tự Cẩm mím môi cười một tiếng, nói lẫy một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.