HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 436

Có lẽ Tiêu Kỳ ngơ ngẩn quá rõ ràng, mặc dù Tự Cẩm cũng có lòng làm

hắn kinh diễm nhưng trước có thẻ chặn sách kia làm lời dẫn, giờ lại thấy
ánh mắt này của hắn. Dù nàng tâm cường chí kiên, cũng không nhịn được,
trái tim đầy tình xuân đập "thình thịch", nước da trắng như mỡ dê đỏ ửng
lên. Cái kiểu tiểu cô nương gặp người yêu, không giấu được hoảng hốt lẫn
vui vẻ, hết thảy đều biểu lộ trên mặt.

Lần này Tự Cẩm quả là không giả vờ, trái tim nàng đã bị hắn bắt lấy,

không thoát được.

"Hơn một tháng nay việc triều chính bận rộn, đã lâu không gặp, nàng …

khác quá, thành đại cô nương rồi."

Không biết do bản thân Tự Cẩm tâm tư bất chính hay là lời này của Tiêu

Kỳ nói có ý khác, dù sao Tự Cẩm lúc đó chỉ có thể cúi đầu giả vờ thẹn
thùng. Kỳ thực nàng cũng không làm ra cử chỉ gì vượt khuôn phép. Nếu
không có thể lại mang tiếng là kẻ 'phóng đãng không kiềm chế được'.

Tiêu Kỳ cũng không phải là người chưa từng trải việc đời. Trong hậu

cung này có quá nhiều mỹ nhân, cao gầy mập thấp đều đủ cả, mỗi người
một vẻ. Dung nhan của Tự Cẩm cho dù làm hắn kinh diễm nhưng mà nhan
sắc của Quý phi cũng không kém nàng. Nhưng đối mặt với vẻ yêu kiều xấu
hổ của nàng như vậy lại làm hắn nảy sinh một cảm xúc khó tả, chỉ cảm thấy
tim đập nhanh hơn trong lồng ngực.

Tiêu Kỳ hồi hộp muốn đưa tay lên ngực đếm xem nhịp tim đập, lại cảm

thấy mình thế này thật sự quá mất mặt, bàn tay đang giơ lên vội vòng sang
nắm tay Tự Cẩm, kéo nàng ngồi xuống giường. Đôi mắt lại ngăn không
được chăm chú ngắm nàng. Nhất là khi thấy trước ngực nàng đã có hai
phần nhỏ nhú lên, trong lòng nóng như có lửa đốt, ánh mắt nhìn sang chỗ
khác, trong bụng niệm lời thánh nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.