HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1006

Tiêu Kỳ vốn định biết thời biết thế nhận người theo lời Quý phi nói, vừa

định mở miệng thì chợt nhớ tới trong đại điện này còn có một bình tiểu
dấm chua nhìn mình chằm chằm. Vì vậy, ho nhẹ một tiếng, nghiêm trang
nói: "Nhìn cũng hơi quen mặt, nhưng nhất thời nghĩ không ra."

Vẻ mặt cô nương kia cũng có chút thất vọng, nhưng rất nhanh lại nở nụ

cười, tự nhiên thong dong đi tới trước một bước, "Hoàng đế biểu ca, thiếp
là Linh Di, Hoàng thượng thật không nhớ rõ ư?"

Tiêu Kỳ trên mặt đầy kinh ngạc lại quan sát một hồi rồi mới trả lời: "Thì

ra là Linh Di biểu muội, thật sự là con gái mười tám quá thay đổi, nếu muội
không nói ta cũng thật nghĩ không ra."

Thái hậu thấy hoàng đế và Kiều Linh Di trò chuyện với nhau thật vui,

sắc mặt vui vẻ hơn một chút, vừa cười vừa nói: "Biểu ca biểu muội các con
giữ được tình cảm thì tốt. Con bé Linh Di này toàn là làm chuyện bao đồng.
Ai gia còn nhớ rõ lúc con còn nhỏ không chịu cố gắng đọc sách, phạt con ở
thư phòng học thuộc bài. Đều là Linh Di lặng lẽ đưa đồ ăn cho con.
Nhoáng một cái đã bao nhiêu năm, ai gia cũng già rồi."

"Rõ ràng là cô cô đau lòng biểu ca nên mới coi như không nhìn thấy.

Nếu không làm sao con có thể đến được thư phòng chứ." Kiều Linh Di vừa
cười vừa nói, lại nhìn Tiêu Kỳ, "Biểu ca nói có đúng hay không?"

Tự Cẩm cảm thấy ngực tức không thở được, hóa ra họ đúng là thanh mai

trúc mã, sự ghen tuông lan tràn trong ngực.

Ghen chết mất!

Hừ!

"Con đừng lấy ai gia làm bia đỡ đạn." Thái hậu cười rất vui vẻ, chỉ vị trí

bên cạnh Tiêu Kỳ nói: "Biểu huynh muội các con đã nhiều năm không gặp,
con qua kia ngồi trò chuyện với ca ca con đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.