Ôi, đúng là cuộc đời khổ ải.
Chính điện dành cho yến hội cực kỳ rộng rãi. Trong hậu cung này rốt cục
có bao nhiêu cung tần nàng không biết, nhưng nàng biết rõ vị trí của mình
là ngay gần cửa. Từ đó đến chỗ Hoàng hậu nương nương ngồi chính giữa
rất xa. Từ chỗ cửa này nhìn cũng không thể thấy rõ mặt.
Tiểu cung nữ dẫn Tự Cẩm tới chỗ ngồi, sau đó cúi người lui xuống. Lúc
sắp đi lại liếc nhìn Tự Cẩm nhưng cũng không dám nhìn thẳng mà chỉ liếc
một cái rồi mới đi ra.
Vân Thường không vui nhưng cũng không dám nói gì, giữ đầy một bụng
ấm ức.
Xung quanh Tự Cẩm ngồi đầy người, nàng không biết ai hết. Đi qua 5,6
người phía trước thì gặp ngay người vừa gây khó dễ cho mình là Chu
nương tử. Chỗ nàng ta ngồi cũng không cách xa vị trí của nàng lắm, cũng
không sát cửa. Lúc nãy khi làm khó nàng mặt mũi còn kiêu căng, giờ ngồi
im lặng tỏ ra nhu mì dịu dàng cực kỳ.
Thôi!
Trước mặt mỗi vị cung tần đều bày một chiếc bàn nhỏ, địa vị càng cao
thì kiểu cách càng hoa lệ. Đây là kết luận của Tự Cẩm sau khi quan sát một
hồi lâu. Bàn trước mặt nàng rất đơn giản, không có hoa văn phức tạp cầu
kỳ. Thấy những người khác từng tốp tụ lại nói chuyện rất vui vẻ, nàng cũng
không theo ai bắt chuyện làm quen.
Vị phần của ai cũng cao hơn nàng, không có gì hứng thú hết.
Nàng không để ý tới người khác, không có nghĩa người khác cũng không
để ý nàng. Hơn nữa mấy ngày nay danh tiếng của nàng trong cung không
nhỏ, mấy người này hẳn là chẳng ưa gì nàng. Nàng chẳng cần vội vàng làm
trò cười cho bọn họ, cứ bình thản lặng lẽ ở chỗ của mình là được.