Trong đại điện thêm nhiều người đến, nhưng mấy vị trí phía trên cũng
vẫn trống trơn. Đương nhiên những phi tần có địa vị cao sẽ xuất hiện vào
những lúc quan trọng, thể hiện khí thế và uy quyền của mình.
Đáng thương nàng ngồi ngốc ở chỗ cửa này, vừa nhận gió vừa chịu rét,
thật là bực mình.
Bên tai nàng không ngừng vọng tới tiếng thì thầm chỉ trỏ, mấy người kia
cũng chẳng thèm nói khẽ hay giấu giếm mà nói ngay trước mặt nàng. Quả
là... mở rộng tầm mắt.
Tự Cẩm vẫn cúi đầu, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong óc chính là: Đúng
là thời đại tranh quyền đoạt lợi.
Mấy người này cố tình nói xấu trước mặt nàng, chẳng qua muốn chọc
giận nàng, làm cho nàng nóng nảy phản ứng, bị người dèm pha, kiếm cớ trị
tội mà thôi.
Tự Cẩm biết rất rõ nên đương nhiên không để các nàng đạt được mục
đích.
Tỷ một đời xuyên không, bản lãnh khác thì không có chứ chữ 'Nhẫn' này,
từ lúc biết Tôn thái nữ quỳ nghe răn dạy đến liệt chân, tỷ cũng luyện đến
cảnh giới đạt thành rồi.
Chu nương tử kiêu căng như thế, lại là tay sai của Lý Chiêu Nghi, chắc
hẳn chính là ý của quý phi muốn gây khó dễ nàng.
Quý phi nghĩ làm thế này có thể tìm ra lỗi của nàng sao?
Ha ha.
Chúng ta cùng cưỡi lừa nghe nhạc đi- - chờ xem!