HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1655

"Đứa bé này thật thông minh, biết rõ thần thiếp trêu chọc nó mà nhất

định không chịu lại bị lừa nữa." Hoàng hậu không đưa mứt hoa quả cho
Đại hoàng tử, mà đổi lại một miếng bánh mềm, bẻ ra một mẩu nhỏ đưa lên
miệng Đại hoàng tử.

Dục Thánh nhìn hoàng hậu một cái, mở miệng nhanh chóng cắn lấy.

Tiêu Kỳ nhìn buồn cười, nhìn con trai liền nhớ tới con gái, ánh mắt vừa

nhìn sang chỗ quý phi thì lại thấy Ngọc Trân đang ngó sang bên này. Hắn
muốn vẫy tay gọi bé lại, ai biết Ngọc Trân vừa nghiêng đầu lại giấu mặt
vào lòng quý phi. Tay Hoàng đế lúng túng giơ giữa không trung, sau đó
nắm tay đưa lên môi giả vờ ho khan một tiếng.

Hoàng hậu nhìn thấy cảnh đó cũng vờ như không thấy, chỉ để ý cúi đầu

trêu chọc Đại hoàng tử.

Quý phi thấy con gái bỏ qua cơ hội tốt như vậy thì trong lòng tức lắm,

vậy mà trên mặt vẫn phải cười tươi. Biết rõ chỉ sợ con gái lại làm Hoàng
thượng không vui. Đứa bé này, kể từ lần trước thì giống như bị vặn gân
vậy, luôn đối nghịch với phụ hoàng bé, làm cho nàng ta càng ngày càng đau
đầu. Dù dùng mọi cách dạy bé, ở trước mặt thì ngoan ngoãn nghe lời, quay
đầu lại đã quên toàn bộ, vẫn làm theo ý mình như cũ.

Nàng ta nghĩ, bao nhiêu tính cách nhẫn nhịn của nàng ta đều áp dụng lên

người con gái hết.

Tự Cẩm và hoàng hậu giống nhau, đều như không nhìn thấy cảnh đó,

toàn bộ phi tần bên trong cũng hơi cúi đầu, còn trong lòng suy nghĩ thế nào
thì tùy bản thân mỗi người.

Người thông minh đều nhìn thấy, Hoàng thượng cũng không phải là

không thân cận công chúa Ngọc Trân, chỉ là công chúa điện hạ hình như
đang giận dỗi, nhìn quý phi cười còn khó coi hơn là khóc nữa, chỉ có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.