HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1694

tha. Hoàng thượng đừng lo lắng." Chu kỳ sinh trưởng của cây nông nghiệp
rất dài, cũng không phải là trong thời gian ngắn đã có thể nhìn thấy hiệu
quả. Chuyện này thật sự cần kiên nhẫn.

"Nếu như chuyện đó có thể thành công, Ngôn Thanh, lời nói lung tung

của nàng quả nhiên là lập công lớn." Tiêu Kỳ nghiêng đầu nhìn nàng. Có
đôi khi hắn thật muốn tách đầu nàng ra xem một chút, sao lại có những tư
tưởng cổ quái như thế. Nhưng mà những ý nghĩ này đối hắn lại có lực hấp
dẫn rất lớn.

Mặc dù trước mắt nhân lực vật lực còn chưa đủ làm được, nhưng về sau

chưa chắc không thể thành công.

"Thiếp cũng mặc kệ cái gì lập công hay không lập công, thiếp chỉ muốn

Hoàng thượng có thể thật vui vẻ. Mỗi ngày thấy người nóng nảy lo lắng vì
nơi này ra thiên tai, bên kia có loạn dân, thiếp chỉ nghĩ nếu như dân chúng
có thể yên ổn, quốc gia cường đại, người sẽ không cần phiền lòng như thế.
Nghĩ đi nghĩ lại, cho nên thỉnh thoảng mới nghĩ ra rất nhiều biện pháp cổ
quái, có lẽ sẽ rất buồn cười, nhưng thiếp chỉ muốn làm cho người vui vẻ
hơn mà thôi."

Tay Tiêu Kỳ nắm tay Tự Cẩm bỗng nhiên siết lại, tim đập từng nhịp,

từng nhịp chạm đến trái tim. Tất cả mọi người đều chỉ biết yêu cầu hắn này
kia, quyền lợi, địa vị, vinh hoa phú quý. Nhưng … nhưng không ai có thể
thay hắn suy nghĩ phân ưu như vậy.

Lời tâm sự vô tình của Tự Cẩm khiến tâm trạng đang bực bội vì quốc sự

của Tiêu Kỳ trong nháy mắt giống như mặt đất hạn hán gặp trời mưa lớn,
thoải mái sảng khoái vô cùng.

Ôm nàng, hôn nàng, đụng chạm, sờ nắn… nhiệt tình như lửa nóng trong

lòng dâng lên. Nhưng Tự Cẩm đang có thai, chỉ có thể thở dài một hơi, mặt
đen lại kìm nén rung động sinh lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.