HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 330

nghĩ là tốt nhưng lại quên ở trong hậu cung này, rốt cục nàng vẫn phải nhìn
sắc mặt của hoàng hậu. Nếu nàng thật sự làm theo ý của hoàng đế thì sau
này sao có thể an ổn sống sót trong hậu cung được ư?

Giờ nàng không làm theo ý tứ của Hoàng đế, e là hắn sẽ tức giận mình.

Hoàng hậu lại đẩy nàng ra tranh thủ tình cảm, nàng làm thế nào mới có thể
dập tắt lửa giận của Tiêu Kỳ đây?

Nghĩ tới nghĩ lui, trong chốc lát Tự Cẩm cũng nghĩ không ra kế sách

hoàn hảo nên tâm trạng rất buồn rầu lo lắng. Trước lang sau hổ, xung quanh
toàn kẻ địch, nàng phải làm gì đây?

***

Quản Trường An vung tay áo bước thật nhanh, trên đầu trên vai phủ một

tầng tuyết mỏng, gió rét quất vào mặt lạnh như thấm tận xương tủy.

"Sư phụ, sao giờ này ngài lại tới đây?" Đồng Ý tranh thủ đón Quản

Trường An vào phòng, cầm lấy khăn treo trên kệ bên cạnh phủi tuyết trên
người hắn, lại vội vàng đưa lò sưởi tay nhỏ ấm áp của mình cho hắn ta.

Quản Trường An trong lòng bàn tay ấm áp mới thấy thoải mái hơn. Hắn

ta ngồi trên ghế, Đồng Ý vội vàng đổi giày cho hắn. Nhìn giầy cũng ướt
đẫm hẳn là đi trong tuyết khá lâu "Sư phụ, hay là con lấy nước nóng cho
ngài ngâm chân nhé?"

"Biết rõ tiểu tử ngươi hiếu thuận, ta còn phải hầu hạ Hoàng thượng, đừng

phiền toái." Quản Trường An chỉ để cho Đồng Ý đổi một đôi tất sạch sẽ
cho hắn, để hắn ta đi rửa tay rồi mới nói: "Làm việc cho hoàng thượng mà
chút khổ cực này không chịu được thì làm sao xứng được hầu hạ trước ngự
tiền, đâu được nuông chiều như vậy chứ."

"Vâng, sư phụ dạy chí phải ạ." Đồng Ý mỉm cười đáp. Người khác nhìn

bọn họ hầu hạ trước ngự tiền chỉ thấy quang cảnh, nhưng là chỉ có tự họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.