HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 332

nghe sư phụ chỉ dạy mới yên tâm."

Đến cùng là thiếu kinh nghiệm, có chút chuyện vẫn chưa lão luyện. Quản

Trường An đối với người đồ đệ này, tuy không dám nói là mười phần thật
lòng nhưng cũng tới ba bốn phần. Trong thâm cung, có thể được như Đồng
Ý coi như có vận khí. Những người làm thái giám đều là đoạn tử tuyệt tôn,
không con không cháu, nhưng về sau cũng mong có được người chăm sóc
lúc tuổi già. Hắn ta nhận Đồng Ý làm đồ đệ cũng là do coi trọng tính tình
của hắn, con người cũng khá phúc hậu. Bao nhiêu năm trôi qua cũng có
lòng chỉ dạy thật sự.

"Bọn họ đến dò hỏi chuyện gì?" Quản Trường An nghỉ ngơi một chút lai

lập tức đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài, cuối cùng người cũng ấm áp rồi.

"Người Trường Nhạc cung hỏi chuyện tham ô tiền cứu trợ, không trực

tiếp hỏi mà chỉ hỏi Tạ các lão gần đây có thường được triệu kiến hay
không. Bên Phượng Hoàn cung thì hỏi thăm chuyện chuyển khẩu, mấy cái
này con cũng có biết đâu nên trả lời là không biết."

Quản Trường An nghe nói như thế không khỏi cười hai tiếng, "Hừ hừ",

híp nửa con mắt đi tới Sùng Minh Điện. Đồng Ý nhìn theo bóng lưng sư
phụ, nghĩ tới tiếng cười vừa rồi của sư phụ, trong bất chợt cũng không nghĩ
ra sư phụ cười là ý gì. Nhưng cũng mặc kệ, mình không bị sư phụ trách
mắng dạy bảo gì là đại biểu mình làm chuyện này không sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.