HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 340

chìm xuống. Trong lòng Diện Mi dần dần kiên định hơn, ngay cả bước
chân cũng khí thế mạnh mẽ lên.

Trong phòng Vân Thường dâng trà lên xong lại cẩn thận lui ra ngoài, tay

nhẹ nhàng kéo rèm cửa lại. Nàng ta ra đến ngoài thì gặp Quản Trường An
cười mỉm đứng ngay ở trước cửa.

"Nô tỳ vấn an đại tổng quản." Vân Thường cười quỳ gối hành lễ.

"Vân Thường cô nương đừng khách khí, mau đứng lên." Quản Trường

An đưa tay vừa đỡ vừa cười nói.

Vân Thường đôi khi cảm thấy Quản Trường An này rất đáng giận, nhưng

nàng ta cũng không dám đắc tội vị đại hồng nhân trước ngự tiền này đành
chỉ cười xòa. Người vừa đứng lên thì thấy Trần Đức An đang đi tới, trong
lòng nhẹ một hơi để lại Trần Đức An chiêu đãi Quản Trường An, còn mình
thì đi ra ngoài chờ chủ tử sai bảo.

Ở trong phòng Tự Cẩm quả thật cũng hơi lo lắng bất an. Nàng biết rõ

chính mình chọc Tiêu Kỳ tức giận trong vụ không gặp người nhà nhưng
nàng cũng không có cách nào khác. Cho nên lúc này chỉ dám bưng trà rót
nước, đấm vai bóp lưng cho hắn. Nghĩ tới mình là một cô gái hiện đại ưa
chuộng tự do dân chủ, vậy mà phải sống trong xã hội cổ hủ vạn ác, muốn
sống phải khúm núm co ro, bất giác cảm thấy trong lòng đầy uất ức.

Lúc đầu Tiêu Kỳ cũng tức giận không ít, hắn nghĩ Tự Cẩm không biết

phân biệt nặng nhẹ, phải dạy dỗ nàng thật tốt mới được. Thế mà cơn tức
của mình còn chưa vơi thì đã thấy tiểu cô nương kia đỏ mắt rơm rớm nước,
nàng còn dám ủy khuất trước nữa kia, thế này gọi là gì chứ?

Hắn đành duỗi tay kéo Tự Cẩm ngồi xuống cạnh mình nhìn nàng đầy đe

dọa, "Nàng còn không biết xấu hổ cho là mình oan ức sao, lòng tốt của
trẫm dành cho nàng đều bị lòng lang dạ thú của nàng giẫm nát rồi còn gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.