HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 39

Chà chà, người ngốc có ngốc phúc.

"Bẩm, Hoàng thượng ăn trưa ở đâu ạ?" Chỗ ở của Tô Tiểu Y quá nhỏ.

Để hoàng thượng ăn trưa ở đây thì quá thiệt thòi. Hơn nữa dựa theo tính
cách của Hoàng thượng, khả năng là phải về Điện Sùng Minh. Hắn ta
không dám tự quyết đành phải đến xin ý chỉ.

Tiêu Kỳ nhìn sắc trời. Bên ngoài trời đầy sương mù, tiếng mưa rơi tí tách

qua cửa sổ vọng vào. Chỗ của Tô Tiểu Y dù khá nhỏ hẹp nhưng được thu
dọn rất sạch sẽ. Bình sứ trắng đặt trên bệ cửa sổ còn cắm mấy đóa hoa tươi.
Lư hương lau bóng loáng đến độ có thể phản sáng, hương thơm lượn lờ.
Trên kệ đối diện đặt vài cuốn sách, xem ra là thường xuyên lật giở. Tuy đơn
sơ nhưng ngược lại thêm vài phần cổ kính hàm súc.

"Đặt ở trong này đi."

"Dạ."

Quản Trường An lui ra ngoài, trong lòng hơi phức tạp nhìn Vân Thường

đứng chờ ngoài cửa. Vị Tô Tiểu Y nhìn có vẻ hơi ngốc, nét mặt dịu dàng
này, ở cùng hoàng thượng mà còn không biết kêu cầu, chỉ lo nhìn chăm
chăm vào bàn cờ. Nhưng hết lần này tới lần khác Hoàng thượng vẫn muốn
ở lại dùng bữa. Chỗ ở rách nát thế này thật là ủy khuất Hoàng thượng.

Trần Đức An cười tươi rói chào Quản Trường An. Miệng cười, tay kéo

đầy nhiệt tình, cứ như Quản Trường An là người thân thất lạc bao nhiêu
năm của hắn ta. Chờ đến khi Quản Trường An nói hai chữ ăn trưa, Trần
Đức An giống như nghe thấy tiếng thần phán, cười đến phát ngốc.

Quản Trường An đá Trần Đức An một cái, "Thất thần làm gì, còn không

mau làm việc."

Trần Đức An bị đá một phát không để ý chút nào. Hoàng thượng ở lại ăn

trưa là chuyện tốt, khẳng định tiểu chủ bọn họ đã lọt mắt xanh của Hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.