nghĩ tới mấy ngày nay hoàng hậu nâng đỡ người mới thượng vị thì cười
thản nhiên. Nói cho cùng hoàng hậu cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm
mình, nhưng có quan hệ gì chứ, từ đó đến giờ nàng và hoàng hậu đều là
quan hệ hợp tác.
Hôm nay quý phi sinh nở, hoàng đế cũng sẽ không kêu nàng sang Sùng
Minh Điện hầu mực, nếu không đằng sau phi tử liều mạng sinh con, bên
hắn vẫn còn hồng tụ thêm hương thì cũng quá tàn nhẫn.
Tự Cẩm nghĩ không sai. Tiêu Kỳ quả nhiên không kêu Quản Trường An
đến thỉnh nàng, hơn nữa Tự Cẩm cũng mong Quý phi có thể bình an sinh
hạ em bé. Nếu vậy thì có thể nhân cơ hội để mở khoa thi. Khai ân khoa,
tuyển sĩ tử, nha môn Thiên Đinh Tư của phụ thân nàng sẽ có người tài năng
đi nhậm chức. Nếu do các sỹ tử nghèo tiến vào Thiên Đinh Tư, mấy thế gia
kia tất nhiên không coi trọng, cũng sẽ không gây thêm phiền toái cho người
nhà nàng.
Làm quan không chỉ dựa vào bản lĩnh của mình mà còn phải có người
dìu dắt. Mấy người này cũng không có căn cơ, dù dùng được cũng phải cần
mấy năm tôi luyện mới được.
Một bữa ăn trưa không có mùi vị gì, Tự Cẩm ở trong Di Cùng hiên cũng
không bình tĩnh, chờ mãi cho đến lúc chạng vạng mới nhận được tin tức,
quý phi sinh, sinh một công chúa.
Tự Cẩm chỉ cảm thấy ngực bỗng chốc nhẹ nhõm, trên mặt cũng vui vẻ
hơn. Mặc dù nàng vẫn hy vọng quý phi có thể thuận lợi sinh con nhưng nếu
sinh con trai khó tránh khỏi phiền toái. Giờ sinh là con gái thì quá tốt rồi.
Nghĩ đến hoàng hậu, chắc cũng giống như nàng, cùng thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao thai nhi của Tiền tài tử cũng không còn, quý phi sinh công chúa đối
với vị trí Hoàng hậu cũng không có gì uy hiếp.