HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 464

thở dốc, giây phút đó nàng mới hiểu được nàng đang chống lại người nào.

"Thần thiếp thỉnh an hoàng hậu tỷ tỷ, Trân nhi khóc nhiều quá nên chậm

trễ, mong tỷ tỷ thứ tội." Giọng nói Quý phi mềm mại uyển chuyển, nét mặt
nhẹ nhàng vui vẻ, nhìn rực rỡ như hoa đào tháng ba. Nàng ta sinh công
chúa xong lại có thêm vẻ của người làm mẹ, toàn thân cao quý không gì so
sánh được.

Hoàng hậu nhìn quý phi đầy tươi cười như không thấy trang sức y phục

của nàng ta có gì khác thường, vừa cười vừa nói: "Ngọc Trân là đứa bé đầu
tiên của Hoàng thượng, đương nhiên là phải chăm sóc thật chu đáo, Quý
phi muội muội ngồi đi."

Quý phi tạ ơn ngồi xuống, lúc ấy mọi người còn lại mới cùng nhau hành

lễ. Quý phi cười nhìn tất cả, "Chư vị muội muội không cần đa lễ, đều ngồi
xuống hết đi."

"Tạ ơn quý phi nương nương." Mọi người cùng đáp lời rồi mới lục tục

trở về chỗ mình.

Trong phút chốc trong đại điện an tĩnh lại. Tự Cẩm nhìn Ngọc Trân công

chúa đang được Đồng cô cô bế trong tay. Bé nằm trong tã lót màu hồng
thạch lựu nên không nhìn thấy mặt, lặng yên không một tiếng động, chắc
hẳn là đang ngủ. Có lẽ nét mặt Đồng cô cô vô cùng nghiêm túc nên Tự
Cẩm cảm thấy ánh mắt bà ta nhìn công chúa không bình thường.

Trong những trường hợp này, mặc dù Tự Cẩm là tứ phẩm Uyển Nghi

nhưng dựa vào vai vế thì cũng chỉ có thể tươi cười nghe hoàng hậu ngồi
trên nói chuyện với mấy phi tử có vị phần cao. Lúc nói có nhắc đến chuyện
sinh con, chăm sóc con. Buồn cười là Ngọc Trân công chúa là đứa bé đầu
tiên trong cung nhưng mọi người ai nấy đều tỏ ra là những người đầy kinh
nghiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.