HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 547

thể chôn cả giang sơn. Nhưng lúc này tình cảnh áp dụng trên người mình,
nàng đột nhiên hiểu được lý do họ làm như vậy.

Chỉ may mắn là nàng không phải là một đế vương gánh vác trách nhiệm

nặng nề với bách tính muôn dân, nàng chỉ là một nữ nhân nhỏ nhoi trong
hậu cung đang phải tạm nhẫn nhịn vì lợi ích chung mà thôi. Hắn đối tốt với
nàng, mặc kệ có mấy phần thật lòng, nàng cũng chỉ có thể toàn tâm toàn ý
với hắn, nếu không những ngày này có thể nào sống qua được chứ?

Nàng có cốt khí, cũng có quan niệm hiện đại một chồng một vợ, nhưng

cốt khí ở chỗ như thế này có thể để cho nàng sống sót thật tốt sao? Nàng
kêu hoàng đế không sủng hạnh lục cung, hoàng đế lại không phải là kẻ
ngốc, sẽ nghe theo nàng ư? Chỉ sợ một tội danh ghen tị sẽ rớt xuống đầu
nàng, đến mệnh cũng không giữ được.

Một đôi vợ chồng nhất sinh nhất thế, thời hiện đại cũng là hy vọng xa

vời huống chi ở thời đại này. Tự Cẩm chỉ là một cá nhân, sống phải hiểu
biết thời thế, biết mình biết người mới có thể vui vẻ không phải ư?

Nàng xuyên việt chứ không phải là đến để lý luận về tình yêu.

Tiêu Kỳ nhìn nét mặt Tự Cẩm ửng đỏ mang vẻ thẹn thùng, khóe môi

cũng không nhịn được khẽ nhếch, "Nàng không nhìn trẫm thì sao biết trẫm
nhìn nàng?"

"Thiếp cứ nhìn Hoàng thượng đấy, người định làm gì thiếp chứ?" Tự

Cẩm khó được tùy hứng thế này. Nàng nghĩ tới chỉ bằng việc trước đó Tiêu
Kỳ vì chuyện đưa đồ ăn mà tự mình tới chỗ nàng ở qua đêm trấn an nàng,
hắn đã cho nàng thử một lần để biết được cả đời này có thể dành được trái
tim của hắn hay không.

Không thử, làm sao biết có thể thành công hay không chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.