HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 670

"Vâng, nô tài đã hỏi thăm xunh quanh mấy lần, vài người đều nói quả

thực Lý Chiêu Nghi có chiếc nhẫn kiểu này."

Tự Cẩm nhíu mi trầm mắt, cầm lấy chiếc nhẫn từ trong tay Vân Thường

nhìn nhìn, khóe miệng chậm rãi cươi cười, "Thật không nghĩ tới Lý Chiêu
Nghi còn có sở thích làm đầu trộm đuôi cướp!"

"Sở thích gì?"

Tiếng Tiêu Kỳ đột nhiên vọng vào từ ngoài rèm cửa, ngay sau đó rèm

được vén lên, liền nhìn thấy Tiêu Kỳ mặc áo bào màu vàng sáng sải bước
đi tới.

Tự Cẩm vội vàng đứng dậy hành lễ, trong tay còn cầm chiếc nhẫn kia,

chuyện này phải cáo trạng thế nào đây nhỉ? Trong lòng suy tư, người đã
ngồi xổm xuống vấn an, đây cũng đã là động tác phản xạ có điều kiện.

Thói quen lớn nhất khi đến cổ đại chính là gặp người phải hành lễ. Giờ

cũng như ngấm vào tận xương tủy rồi.

Tiêu Kỳ giơ tay nâng Tự Cẩm dậy, thấy nàng không trả lời, lại hỏi một

lần nữa, "Nàng mới vừa nói ai đầu trộm đuôi cướp?" Đầu trộm đuôi cướp
đương nhiên không phải là lời tốt đẹp gì, đó chính là danh xưng của kẻ
giặc, nghe lời nói này hẳn là có người chọc giận nàng đây.

Nghĩ tới đây, Tiêu Kỳ vô ý thức mím môi, đây chính là hậu quả chọc

giận nàng.

Tự Cẩm nghĩ đến mấy trí thức cung đấu của mình không đủ khoe mẽ

trước mặt Tiêu Kỳ. Người này từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh đó mà lớn
lên, dù mình giả vờ khéo thế nào cũng không thể lừa được một người đang
sống trong hoàn cảnh đó, dứt khoát trực tiếp mở bàn tay ra cho hắn nhìn
chiếc nhẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.