Vương Tịnh Uẩn ngồi đối diện nghe vậy buông đồ may vá trong tay,
ngẩng đầu nhìn Lý Uẩn Tú, "Vừa nãy tôi cũng không nhìn kỹ, chỉ nhìn
được thoáng một cái, nhưng có thể nhìn ra được là người rất quy củ."
Quy củ? Khuôn mặt lạnh lùng diễm lệ của Lý Uẩn Tú lộ ra chút tươi
cười, "Nhìn cô xem, thấy ai cũng nghĩ là người tốt, là người quy củ. Tôi lại
cảm thấy cung nhân của Di Cùng hiên không tầm thường chút nào. Cô xem
nàng ta làm việc, nói năng không nhiều nhưng lại gọn gàng linh hoạt,
không dài dòng lôi thôi. Người như vậy rất khó được."
"Vậy thì sao chứ? Chẳng có mấy quan hệ với chúng ta. Còn nữa nghe
nói Hi Dung Hoa có bầu, chắc chắn chúng ta cũng không thấy được, nói
chuyện này để làm gì."
"Giờ không thấy được, lẽ nào về sau còn không thấy được ư?" Lý Uẩn
Tú thật sự là bị tính tình này của Vương Tịnh Uẩn làm tức chết, "Giờ cô
phải suy nghĩ cân nhắc xem phải làm gì, còn hơn là sau này không biết đâu
mà làm."
"Có gì tốt mà phải cân nhắc chứ?" Vương Tịnh Uẩn như trong mộng
nhìn về phía Lý Uẩn Tú, "Cho dù có thể thành công được lưu lại, đề cử vị
phần sơ phong chắc chắn sẽ không cao. Phía trên không triệu kiến thì
chúng ta cứ ngoan ngoãn ở trong cung mình, cô đừng có manh động kẻo bị
người khác tóm được điểm yếu."
Lý Uẩn Tú: ...
Thôi được rồi, nói với cô ta nhiều cũng không hiểu được, Vương Tịnh
Uẩn là kẻ ngu ngốc, coi như làm người tốt không công.
Nằm xuống giường mình, Lý Uẩn Tú khó tránh khỏi nhớ tới khí chất của
Đại cung nữ vừa mới tới kia. Khí thế so với quản sự trong nhà nàng ta còn
cao hơn một chút, nhưng bọn họ là kinh nghiệm trăm năm tích lũy được.
Trong cung này, chỉ một người bên cạnh Hi Dung Hoa nhỏ nhoi cũng đã