HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 982

Tự Cẩm cũng biết hắn bận rộn, "Vậy hoàng thượng ngủ đi, thiếp canh

giờ cho người." Vừa nói nàng vừa lấy chiếc chăn lông cừu đắp lên người
Tiêu Kỳ, lại xoa bóp mấy huyệt đạo cho hắn, tuyệt đối không cảm thấy
phiền chán chút nào.

"Nàng đừng vất vả, mấy chuyện này kêu tên tiểu thái giám làm là được."

Tiêu Kỳ nhắm mắt lại cầm tay Tự Cẩm, "Nàng nằm đây với ta."

Tự Cẩm nhìn hắn thật sự quá mệt mỏi nên cũng không nói gì, nằm cạnh

hắn gối đầu lên gối. Bởi vì thân thể đã nặng nề nên cũng không thể như
trước kia chui vào ngực nắn ngủ, chỉ dám khẽ tựa vào người. Tay Tự Cẩm
bị Tiêu Kỳ nắm, nàng thì không buồn ngủ nhưng thấy tiếng thở của hắn đều
đều, một lát sau đã ngủ say.

Cũng không biết đã làm gì mà lại mệt mỏi đến vậy, Tự Cẩm trong lòng

thở dài, cũng từ từ nhắm mắt lại. Hai người đầu dựa vào đầu, không đầy
một lát nàng cũng ngủ say.

Lúc Tiêu Kỳ thức dậy liền nhìn thấy Tự Cẩm ôm cánh tay hắn, nằm sát

bên mình. Nếu như nằm nghiêng người thì giữa hai người cách nhau cái
bụng lớn của Tự Cẩm. Cho nên Tự Cẩm quay mình về phía hắn, hơi thở
nhẹ nhàng. Hắn nhu hòa nhìn nàng ôm chặt tay mình, khẽ khàng rút tay ra,
lấy chăn đắp lên người nàng rồi xuống giường đi giày. Xong xuôi đi ra
phòng ngoài mới gọi người vào hầu hạ thay quần áo.

Bấy giờ Quản Trường An đã sớm biết thói quen của hắn, thấy Hoàng

thượng tự mình cầm quần áo đi ra, chân bước nhẹ đến không thể nhẹ hơn
thì biết ngay vị quý chủ nhân kia khẳng định còn đang ngủ say, chữ “phục”
lại to hơn chút nữa.

Quản Trường An cũng rất khẽ khàng chân bước tay làm hầu hạ Hoàng

thượng thay quần áo, rửa mặt rửa tay, tự mình cầm lược chải tóc cho Hoàng
thượng, chuẩn bị thỏa đáng rồi mới vén rèm cửa hầu hạ Hoàng thượng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.