HOÀNG HẬU ĐỘC NHẤT - Trang 34

một vị Vạn quý phi mười bảy tuổi dữ tợn hệt thiên lôi. Nhưng đoạn lịch sử
sau này phát triển như thế nào, hiểu biết của nàng lại có hạn.

Nhiều nhất cũng chỉ nhớ mang máng được niên hiệu của vị hoàng đế

kế tiếp.

Nàng còn nghĩ, nếu là một thời kì quen thuộc, như vậy nàng vẫn còn

có thể biết được một vài sự kiện lớn, cục diện chính trị, phương diện kinh
tế văn hoá, pháp lệnh hoặc một số đặc trưng riêng, có lẽ còn có chút lợi ích
cho mình.

Nhưng hiện tại, một quả bong bóng chứa lấy chút hi vọng cuối cùng

của nàng đã vỡ tan. Một cảm giác bị cô lập hoàn toàn đang tàn sát bừa bãi
trong lòng của nàng.

Khủng hoảng, lo lắng, bất an, mê man, tất cả ập tới từ bốn phương tám

hướng, hệt như một con sóng gió động trời, bao phủ cả người nàng, khiến
nàng cảm thấy hít thơ không thông, hệt như bờ biên giới đang sắp sửa sụp
đổ.

"Trương cô nương, Trương cô nương?" Thiếu niên đối diện thấy sắc

mặt Y Kiều có chút không đúng, không khỏi mở miệng hỏi thăm.

Y Kiều hơi giật mình, sau đó phục hồi tinh thần.

Ánh mắt mông lung bất định lúc trước cũng trở nên trong trẻo như

trước. Hệt như u tuyền đã phá được gông xiềng, cuối cùng cũng đã tìm
được đường để tiến lên.

Nàng hít sâu một hơi, nở một nụ cười thật tươi: "Hữu công tử, thứ cho

Y Kiều nói thẳng, xưa nay có câu, tích thuỷ chi ân dũng tuyền tương báo
(hàm ý nghĩa là có ân phải biết báo), không biết huynh có ý này không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.