HOÀNG HẬU ĐỘC NHẤT - Trang 38

nàng, cười vô cùng ấm áp: "Trương cô nương vội vàng trốn nhà đào hôn,
có lẽ cũng không có gì mang theo bên người. Nơi này là hai trăm lượng
bạc, ta nghĩ số tiền này sẽ đủ cho cô nương chi tiêu cho hai tháng tới. Tuy
nơi này khá hoang dã, nhưng cách kinh thành cũng không xa. Chỉ cần vào
thành, khắp nơi đều có khách điếm. Cô nương có thể chọn nơi sang trọng
nhất để ở, cho dù hai tháng không làm gì, số tiền này vẫn đủ cho cô dùng."

Lúc này, coi như vẫn không lạm phát nghiêm trọng như đời sau. Lấy

sức mua mà nói, một lượng bạc ước chừng có thể tương đương với sáu
trăm đồng. Bởi vậy có thể tính, hai trăm lượng ngân phiếu có thể coi là một
số lượng không hề nhỏ.

Nhưng những thứ này, Y Kiều không hề biết. Nàng tập trung tinh thần

bắt đầu lên kế hoạch nếu mình thất bại, không cam lòng nhận ngân phiếu,
chỉ cảm thấy khoé miệng co giật, mở miệng lại không biết nói gì.

Là nên đa tạ hắn đã thu xếp chu đáo, hay là nên oán hắn chưa đủ phúc

hậu?

Nàng trông thiếu niên phía đối diện khá tốt bụng, đột nhiên mới nhớ

tới một vấn đề đã bị nàng xem nhẹ. Nhưng lúc vừa muốn hỏi lại thấy hắn
như nghe thấy thứ gì đó, bỗng nhiên đứng dậy, thoáng gật đầu, áy náy cười
cười với nàng: "Trương cô nương, sau này còn gặp lại. Tại hạ còn có
chuyện quan trọng bên người, xin cáo từ."

Nói xong, không đợi nàng đáp lại đã dứt khoát xoay người mở cửa rời

đi.

Lúc này đã là bình minh, Y Kiều trơ mắt nhìn bóng người thon gầy

của hắn biến mất trong hư ảo.

Chẳng qua vừa nhìn, ở một nơi hẻo lánh mà Y Kiều không thể nhìn

thấy, một đường cung đầy bóng đen cung kính đứng đợi ngoài phòng. Nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.