HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 251

nên ta trả lại ông.
Bà chìa tay phải về phía René để lấy quyển kia, còn tay trái bà trả lại cho y
quyển sách mà bà đã nhận.
Lần này René không nhầm, đúng là quyển sách mà Thái hậu muốn tìm.
René ngồi xuống ghế, giở vài tờ rồi trao cho Thái hậu quyển sách để mở.
Catherine tới ngồi vào một chiếc bàn. René đặt ngọn nến ma thuật cạnh bà
và Thái hậu lẩm nhẩm đọc vài dòng dưới ánh sáng xanh nhờ.
- Được rồi - Vừa nói bà vừa đóng sách lại - Đó là tất cả những gì ta muốn
biết.
Bà đứng dậy để quyển sách lại trên bàn và chỉ đem theo trong đáy tâm hồn
mình cái ý nghĩ đã nảy sinh và sẽ phải chín mùi trong đó.
Nến cầm tay, René cung kính chờ Thái hậu đang sắp ra về sẽ ban cho y
những lệnh mới hoặc sẽ đặt ra cho y những câu hỏi mới.
Catherine đi đi lại lại, đầu cúi gầm, ngón tay đặt lên miệng, trầm lặng.
Rồi bà đột ngột dừng lại trước mặt René, mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào
y như mắt một con chim mồi.
- Mi hãy thú nhận là có làm cho nó một thứ rượu tình nào đó đi - Bà nói.
- Cho ai cơ? - René giật mình hỏi.
- Cho cái con Sauve ấy.
- Tôi ư, thưa lệnh bà, không bao giờ!
- Không bao giờ thật à?
- Tôi xin thề trên linh hồn tôi.
- Vậy chắc phải có yêu thuật nào đấy, vì hắn yêu con bé như điên, mà hắn
vốn chẳng nổi tiếng lắm về đoạn chung tình.
- Hắn là ai, thưa lệnh bà?
- Hắn là thằng Henri đáng nguyền rủa, kẻ sẽ nối ngôi sau ba con trai ta, kẻ
mà có ngày người ta sẽ gọi là Henri đệ tứ, kẻ đó lại là con của Jeanne d
Albert.
Catherine nói những lời sau cùng này trong một tiếng thở dài khiến René
sởn gáy, vì y nhớ lại những chiếc găng nổi tiếng y đã chế ra theo lệnh của
Catherine cho cố hoàng hậu xứ Navarre.
- Ông ta vẫn tới đây hay sao? René hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.