HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 405

- Không, quả thực là do tình cờ. Bà đoán đúng đấy, thưa bà tôi không có
nhà. Tối qua đức vua mời tôi đi theo Người. Nhưng nếu tôi không có nhà
thì lại có một người khác ở đấy.
- Ai thế nhỉ?
- Hình như là bá tước de Mole thì phải.
- Bá tước de Mole? - Marguerite ngạc nhiên hỏi.
- Chết thật! Anh chàng Provençal nhỏ con ấy quả là tay cừ! - Henri nói tiếp
- Bà có biết là ông ta đã giết hai vệ binh và làm Maurevel bị thương không?
- Giết hai vệ binh và làm Maurevel bị thương… Không thể thế được!
- Sao? Bà nghi ngờ lòng can đảm của ông ta ư?
- Không, nhưng tôi nói rằng ông De Mole không thể ở chỗ bệ hạ được.
- Sao ông ta lại không thể ở chỗ tôi được.
- Vì rằng… vì rằng… Ông ta ở chỗ khác - Marguerite lúng túng nói.
- À! Nếu ông ta có được một ngoại phạm thì lại là chuyện khác. Ông ta chỉ
cần nói ông ta ở đâu và mọi việc thế là xong.
- Nói ông ta ở đâu ấy à? - Marguerite hấp tấp hỏi.
- Đúng thế… Nội nhật ngày hôm nay thôi ông ta sẽ bị bắt và bị tra hỏi.
Nhưng khổ thay người ta có chứng cứ rồi.
- Chứng cứ… Chứng cứ nào?
- Cái người đã chống cự tuyệt vọng đến thế mặc một chiếc áo măng-tô đỏ.
- Nhưng không phải chỉ có ông de Mole là có áo măng-tô đỏ tôi biết một
người khác cũng có.
- Chắc chắn là thế, cả tôi cũng biết… Nhưng việc sẽ như thế này: nếu
không phải là ông de Mole ở trong phòng tôi thì sẽ phải là cái người khác
có áo măng-tô đỏ như ông ta. Vậy cái người kia bà biết là ai rồi chứ?
- Trời ơi!
- Đấy mới là bẫy. Thưa bà, vậy bà cũng biết như tôi rồi, nỗi xúc động của
bà chứng tỏ điều đó. Vậy chúng ta hãy nó chuyện với nhau như hai người
đang nói chuyện về một điều đáng mong mỏi nhất trên đời: là ngai vàng, và
về thứ của cải quý giá nhất: đó là tính mạng. Nếu de Mouy bị bắt chúng ta
nguy mất.
- Vâng, tôi hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.