HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 411

điều.
- Điều gì?
- Nếu đó là tôi, khi thấy một chiếu chỉ do vua của tôi ký, lại dám chống cự
chứ không tuân theo lệnh, tôi sẽ là kẻ có tội và đáng chịu mọi hình phạt.
Nhưng không phải tôi, đó là một người lạ không liên quan gì tới chiếu chỉ
này: người ta định bắt y một cách vô lý và y đã tự vệ, còn tự vệ quá tốt là
đằng khác, nhưng y đúng.
- Tuy nhiên… - Catherine lẩm bẩm.
- Thưa lệnh bà - Henri hỏi - Chiếu chỉ có viết rằng bắt tôi phải không?
- Đúng thế - Catherine đáp - Chính hoàng thượng đã ký.
- Nhưng ngoài ra chiếu chỉ có viết là nếu không bắt được tôi, sẽ bắt kẻ mà
người ta tìm được ở chỗ tôi hay không?
- Không - Catherine đáp.
- Vậy thì trừ phi là người ta chứng minh được rằng tôi đang âm mưu và kẻ
đã ở trong phòng tôi âm mưu cùng tôi, còn thì ông ta vô tội.
Rồi ông quay về phía Charles IX nói tiếp:
- Thưa bệ hạ, tôi sẽ không rời Louvre. Tôi thậm chí sẵn sàng đi tới bất kỳ
một nhà tù quốc gia nào bệ hạ nêu cho tôi, chỉ cần bệ hạ nói một lời thôi.
Nhưng trong khi chờ đợi những bằng chứng ngược lại, tôi có quyền được
nói và sẽ nói mình là người phục vụ rất trung thành, là thần dân và em của
bệ hạ.
Và với vẻ đường hoàng người ta chưa bao giờ thấy ở ông, Henri cúi chào
Charles và đi ra.
- Hoan hô, Henriot! - Charles thốt lên khi Henri đã ra khuất.
- Hoan hô về cái nỗi y đã đánh bại chúng ta ấy à? - Catherine đáp.
- Thế sao tôi lại không được hoan hô hắn? Khi chúng tôi đấu gươm với
nhau mà hắn đâm trúng tôi thì tôi cũng vẫn hoan hô hắn kia mà? Mẹ ạ, mẹ
khinh hắn như thế là nhầm đấy.
- Con ạ, ta không khinh thường y đâu, ta e ngại y thì có - Thái hậu vừa nói
vừa siết tay Charles IX.
- Thế thì mẹ nhầm. Nếu Henriot chỉ là bạn tôi, hắn chỉ việc cứ để cho con
lợn rừng lao tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.