HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 419

- Chậc, xin bệ hạ chớ tin những lời đồn nhảm.
- Ta đã bảo chú còn hơn là cận, chú mày mù mà lại, khỉ ạ! Có chịu nghe ta
nói không, đồ ương ngạnh? Ta bảo là Margot lừa chú và đêm nay chúng ta
sẽ vặn cổ cái thằng cha mà con bé yêu thương.
Henri kinh ngạc lùi lại ngẩn người nhìn ông anh vợ.
- Nói cho cùng thì chú cũng chẳng phật lòng chứ hả, thú nhận đi. Margot
sắp sửa kêu gào như con mẹ dại nhưng kệ. Ta không muốn chú bị đau khổ.
Quận công d Anjou cắm sừng lên đầu Condé à? Ta mặc xác, Condé là kẻ
thù của ta. Nhưng chú, chú là em ta, còn hơn thế ấy chứ, chú là bạn ta.
- Nhưng… tâu…
- Ta không muốn người ta làm hại chú, ta không muốn người ta lừa chú.
Chú là cái bung xung cho bọn ăn diện tỉnh lẻ đến để nhặt nhạnh miếng cơm
manh áo nhà chúng ta và chim chuột vợ chúng ta cũng đã khá lâu rồi đấy.
Ma quỷ, chúng cứ lại đến thử xem! Người ta đã lừa chú, Henriot ạ, điều đó
có thể xảy đối với tất cả mọi người. Nhưng ta thề rằng chú sẽ được hài lòng
một cách rạng rỡ và ngày mai thiên hạ sẽ bảo rằng: "Chết chửa, hình như
đức vua Charles rất yêu ông em rể Henriot của Người vì đêm qua Người đã
xử ông de Mole rất khéo!"
- Thưa tâu, phải chăng đó là chuyện được bàn định dứt khoát rồi?
- Dứt khoát, quyết định, nhất định, thằng công tử bột chẳng có gì phải phàn
nàn. Chúng ta sẽ hành sự có ta này, d Anjou này, d Alençon này, Guise nữa
này. Một ông vua, hai hoàng tử Pháp, lại một ông hoàng cầm quyền chưa
kể chú.
- Sao? Chưa kể tôi à?
- Ừ chú cũng ở đấy chứ còn gì.
- Tôi ấy à?
- Ừ chú đâm cho hắn mấy phát thật vương giả vào. Còn chúng ta sẽ thắt cổ
hắn.
- Tâu bệ hạ, ân sủng của bệ hạ khiến lòng tôi chan chứa biết ơn, nhưng làm
sao bệ hạ biết được chuyện ấy?
- Này, rõ khỉ, hình như thằng cha có huênh hoang. Khi thì hắn tới cung
hoàng hậu ở Louvre, khi thì đến phố Cloche Percée. Chúng làm thơ với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.