HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 533

lên quyển sách để giằng cái trang ông vừa đọc khỏi trang mà ông đang
muốn đọc tiếp - Cứ như thể là có người cố tình dán các trang lại với nhau
để không cho ai đọc được nổi những điều kỳ diệu của sách này ấy!
D Alençon nhảy vọt tới một bước.
Quyển sách mà Charles đang cúi gầm đầu đọc chính là quyển sách mà ông
đã để ở nhà Henri!
Quận công thốt lên một tiếng kêu khàn khàn.
- A! Anh đấy hả d Alençon! Chào anh nhé! Đến đây mà xem quyển sách
dạy đi săn hay nhất mà con người có thể làm ra được đây này.
Cử chỉ đầu tiên của d Alençon là định giằng quyển sách ra khỏi tay ông
anh, nhưng một ý nghĩ đen tối gắn chặt ông xuống tại chỗ. Một nụ cười ghê
rợn thoáng qua cặp môi xanh xao, ông đưa tay lên che mắt như người bị
loá.
Rồi quận công tĩnh trí lại, nhưng cũng không tiến lên thêm một bước nào,
ông hỏi:
- Tâu hoàng thượng, làm sao quyển sách này lại rơi vào tay hoàng thượng
được?
- Đơn giản lắm. Sớm nay, ta lên nhà Henri để xem hắn đã sẵn sàng chưa.
Thế mà hắn đã đi rồi, chắc hắn đảo qua chỗ chuồng chó và chuồng ngựa,
nhưng thay vào đó ta tìm thấy của quý này và đem luôn xuống đây đọc cho
bõ.
Và nhà vua một lần nữa lại đưa ngón tay lên môi để lần giở những trang
sách bướng bỉnh.
- Tâu bệ hạ - Tóc tai quận công dựng ngược và ông cảm thấy một cơn ớn
lạnh lo âu khủng khiếp rùng lên trong toàn thân - Tâu bệ hạ, tôi đến để trình
với Người rằng…
- Để ta đọc hết chương này đã, François - Charles đáp - Sau đó thì anh
muốn nói gì thì nói. Ta đọc, hay nói đúng hơn là ta nghiến ngấu hết năm
chục trang rồi đấy.
"Ông ấy đã nếm thuốc độc tới hai mươi lăm lần - François nghĩ - Thế là
anh ta không sống được rồi!"
Khi đó, quận công cho rằng trên trời còn một Đức Chúa vốn không phải chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.