HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 563

- Ừ Henriot, chú là một chàng trai khá. Và chú đã nghĩ rằng những kẻ ghét
chú không hề bỏ cuộc, những toan tính mới sẽ được tiến hành.
- Thưa bệ hạ, tối nào tôi cũng ngạc nhiên thấy mình còn sống.
- Chú biết không, đó là người ta biết rằng ta yêu quý chú nên họ không giết
chú. Nhưng cứ yên tâm, họ sẽ bị trừng phạt về ý đồ xấu xa của mình. Trong
khi chờ đợi thì chú được tự do.
- Thưa bệ hạ, tôi có được tự do rời Paris không?
- Không, chú biết rõ rằng ta không thể thiếu chú được. Quái quỷ, ta cũng
cần phải có người yêu thương ta chứ.
- Vậy nếu thánh thượng muốn giữ tôi lại gần Người, cúi xin Người gia ân
cho tôi một việc…
- Việc gì?
- Xin đừng giữ tôi lại như một người bạn mà cứ giữ tôi như một người tù.
- Sao lại giữ như tù là thế nào?
- Thưa vâng, bệ hạ chẳng thấy là tình thân của Người khiến tôi nguy sao?
- Thế anh thích ta ghét à?
- Thưa bệ hạ, lòng căm ghét bề ngoài thôi. Lòng oán ghét đó sẽ cứu tôi:
chừng nào người ta còn thấy tôi bị thất sủng thì người ta càng ít vội cho tôi
chết hơn.
- Henriot - Charles nói - Ta không biết là chú muốn gì, ta không biết mục
đích của chú. Nhưng nếu mà những điều chú muốn mà không thực hiện
được, và chú không đạt được mục đích đề ra thì ta phải ngạc nhiên đấy.
- Vậy tôi có thể mong bệ hạ sẽ nghiêm khắc với tôi chứ?
- Được - Thế là tôi yên tâm hơn… Bây giờ bệ hạ truyền gì?
- Về cung đi Henriot. Ta đang ốm, ta đi coi lũ chó của ta và đi nằm đây.
- Thưa bệ hạ. - Henri nói - Lẽ ra Người nên cho gọi một người thầy thuốc.
Cơn trở bệnh của Người hôm nay có lẽ nghiêm trọng hơn là Người tưởng.
- Ta đã cho gọi thầy Ambroise Paré rồi, Henriot ạ.
- Vậy tôi ra đi được yên lòng hơn.
- Thề có linh hồn ta, ta nghĩ rằng trong cả gia đình chỉ có chú là thực lòng
yêu thương ta thôi.
- Bệ hạ nghĩ vậy thật sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.