HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 613

Alexandre Dumas

Hoàng hậu Margot

Dịch giả: Tố Châu

Chương 58

Nhục hình bẻ chân

Chỉ khi đã bị dẫn vào phòng giam mới của chàng và cửa đã đóng lại,
Coconnas còn lại có một mình không cứng cỏi như lúc chàng đấu tranh với
bọn quan toà và nổi cơn tức giận với René, chàng mới bắt đầu buồn phiền
suy nghĩ.
"Hình như mọi việc bắt đầu xoay sang chiều hướng tồi tệ - Chàng tự nhủ -
Thật đúng là lúc đi xuống toà tiểu giáo đường, mình rất ngờ sẽ bị kết án tử
hình vì rõ ràng là lúc này họ đang quan tâm tới việc kết án tử hình bọn
mình. Mình lại càng ghét cái trò án tử hình được tuyên bố bằng xử kín
trong một lâu đài có thành có luỹ trước những bộ mặt xấu xí như những
gương mặt vây quanh mình lúc nãy. Hẳn người ta thật tình định cắt cổ
chúng mình đây. Hừm, mình lại nhắc lại cái điều mình vừa nói quả đã đến
lúc đi sang tiểu giáo đường rồi".
Sau những lời lẩm bẩm này chàng yên lặng, nhưng sự im lặng ấy đột nhiên
bị ngắt quãng bởi một tiếng kêu trầm trầm nghẹn ngào thê thảm và chẳng
có gì giống tiếng người cả. Tiếng kêu đó dường như chọc thủng bức tường
dày và tiếng vọng rung lên trên chất sắt của những chấn song tù.
Dù không muốn Coconnas vẫn rùng mình tuy chàng là người can đảm như
những con thú dữ có bản năng can đảm. Coconnas đứng nguyên tại chỗ
chàng đã nghe thấy tiếng kêu than. Chàng không thể ngờ tiếng kêu như thế
lại có thể do một con người thốt ra, chàng ngỡ đó là tiếng gió than vãn trên
các cành cây hoặc là một trong muôn vàn tiếng động của đêm tối vọng lên
hay dội xuống từ hai cái thế giới bí ẩn trong đó có thế giới của chúng ta
đang xoay tròn. Đang khi như thế thì tiếng kêu thứ hai đau đớn hơn, sâu
lắng hơn, làm tan nát ruột gan hơn tiếng kêu thứ nhất dội tới Coconnas. Lần
này không những chàng nhận thấy rõ nét đớn đau trong giọng con người
mà chàng còn tin rằng đã nhận ra giọng De Mole.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.