HOÀNG HẬU XINH ĐẸP ÁC ĐỘC - Trang 113

Mỹ nhân có vô số, giang sơn chỉ có một. Hắn đi, Quang nhi còn ngây

ngốc ngồi ở chỗ đó giữ cửa cho trượng phu và tình nhân.

Hắn cho là nàng sẽ chết trong hỗn loạn đó, như vậy cũng tốt, cũng

không cần đối mặt cặp mắt thất vọng, đôi mắt thương tâm của nàng nữa,
hắn cuối cùng là một nam nhân hư.

Nhưng nàng không có chết, khoảnh khắc thấy nàng còn sống, tâm

nặng trĩu lại chuyển biến tốt, nếu không phải có người ngoài ở đó, một khắc
kia mình có lẽ sẽ chạy như bay qua, ôm nàng thật chặt.

Hắn nói “Cũng may, nàng không có sao”. Nàng cười nhạt, không có

tức giận cũng không có vui sướng, lại thật xa xôi, cách giang sơn vạn dặm.

“Nô tì gặp qua thái tử điện hạ.” Thần Quang để xuống công cụ tu bổ

cành lá, cúi cúi thân.

“Hoa này là nàng tỉa?” Hắn tìm chủ đề không liên quan chuyện đau

khổ.

Cố ý nửa tháng không triệu kiến nàng, lại phát hiện điều này căn bản

là đang hành hạ mình. Bất tri bất giác lại tâm thần hoảng hốt đến trong
vườn nho nhỏ này, Quang nhi vẫn như thường.

Nàng đại khái nhận mệnh, biết dù đối với hắn khá hơn nữa cũng

không được danh phận, nụ cười dối trá trên mặt ít rất nhiều, lại có vẻ càng
thêm bình thản, không quan tâm hơn thua.

“Ừ, hoa này là Đào Diệp đưa tới, thái tử điện hạ, Đào Diệp là người

khéo léo, lại biết trồng bụi gai máu, mới vừa dạy cho nô tì.” Trên thực tế là
nàng dạy Đào Diệp trồng, bởi vì Triêu Mặc thích loại hoa này.

“Vậy sao, còn có người khéo léo hơn Quang nhi.” Triêu Mặc không

chút để ý, bàn tay lại lặng lẽ ôm nàng, thân hình nàng dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.