HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 197

khổng lồ kia được tổ hợp từ những xác thây ma đã chết lần thứ hai, chúng
nó đã không còn độ ấm nữa, giống như sỏi đá và cây cối vậy, thế nên không
thấy tín hiệu báo động là đúng rồi.”

Trương Dân: “Rốt cuộc nó là thứ quái gì vậy?”
Lưu Nghiễn cười khổ lắc đầu, hỏi: “Bây giờ phải làm sao?”
Mười mấy người đồng loạt hướng ánh nhìn về phía Lâm Mộc Sâm.
Lâm Mộc Sâm quét mắt qua bọn đàn em một lượt, rồi nói: “Phải nghĩ

cách rời khỏi chỗ này.”

“Chiến lược rút lui thế nào?” Mông Phong thu cây súng máy lại, cúi đầu

kiểm tra số đạn còn lại trên màn hình điện tử.

“Nhà xe đã bị hủy rồi.” Trương Dân hỏi: “Đi kiểu gì?”
Lưu Nghiễn nói: “Tôi cảm thấy vẫn còn người sống sót, mọi người có

phát hiện ra không? Lúc mới phát hiện lũ thây ma cũng chẳng đông lắm.”

Mông Phong nheo mắt ngẫm nghĩ một lúc, đoạn gật đầu đồng tình.
“Tính sơ sơ.” Mông Phong nói: “Đợt trước chúng ta đến doanh trại, bên

trong có gần một vạn thây ma, không thể nào chỉ còn số lượng ít như thế.”

Trương Dân lên tiếng: “Chỉ có một khả năng duy nhất, đó là bọn chúng

vẫn chưa tới hết, rạng sáng nay gặp phải chỉ là đợt đầu tiên, số này cũng
gần như bị diệt sạch rồi, bây giờ quay về xem xét còn kịp, biết đâu vẫn có
người còn sống.”

Lâm Mộc Sâm nói: “Vậy thì, các cậu trở về cứu người…”
Mọi người quay đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Mộc Sâm.
“Ai là ‘các cậu’?” Mông Phong lạnh lùng hỏi.
Lâm Mộc Sâm chỉ từng người: “Cậu, cậu, và cậu, ba người các cậu mang

theo năm người trở lại, ai tự nguyện quay lại thám thính thì bước ra.”

Lưu Nghiễn biết ngay sẽ thế này, nhưng cũng đúng ý cậu, bèn đánh mắt

ra hiệu cho Mông Phong.

Mông Phong hiểu ý, mở miệng nói: “Không cần thêm năm người nào

nữa, bọn tôi là đủ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.