HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 269

Lưu Nghiễn gật đầu, cậu không nhận được đáp án tốt nhất như mong đợi,

nhưng cũng thấy rõ Văn Thư Ca đang nói thật.

Tạ Phong Hoa bèn hỏi: “Văn Thư Ca, tại sao lại làm như vậy?”
Văn Thư Ca: “Tôi… không biết nữa, hôm đó sau khi Hồ Giác nổ súng,

gã khen Hồ Giác, bảo rằng ‘làm rất tốt, trong lúc thế này, chúng ta đang cần
nhân tài như cậu vậy’ … tôi mới nghĩ… phải đứng đầu, phải nâng cao vị trí
của bản thân. Tôi thật sự là… mất trí rồi, Lưu Nghiễn, anh… anh…”

Giọng của Văn Thư Ca run rẩy.
Lưu Nghiễn nhìn thẳng vào đôi mắt cậu ta chờ đợi.
Tưởng như cả thế kỷ đã trôi qua, Văn Thư Ca nói: “Anh giết tôi đi.”
Lưu Nghiễn đáp: “Tôi không có tư cách định tội và xét xử cậu, Văn Thư

Ca, cậu đã phán xét và định tội cho chính mình, nhưng xin cậu hãy giữ lại
tính mạng của mình, cậu còn chuyện khác phải làm nữa.”

“Các cậu đang làm gì thế?” Đằng xa vang lên tiếng một người.
Ba người lập tức cảnh giác không nói gì nữa.
Hồ Giác đang đứng trong hành lang nhìn bọn họ, sau đó nói: “Lưu

Nghiễn, anh Sâm muốn tìm cậu bàn công chuyện.”

Lưu Nghiễn nói: “Tạm thời giữ bí mật nhé.” Rồi xoay người chạy lên

tầng hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.