HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 561

tuyến định vị tít tít quét trước tầm nhìn, ông đưa mắt quan sát xung quanh,
sau cùng dừng lại trên vết máu ở góc tường.

Đằng xa bỗng vang lên một tiếng “phịch”, Mông Kiến Quốc nín thở,

nghiêng tai nghe ngóng.

Tiếng động đó truyền tới từ rất xa, lại có liên tiếp mấy tiếng nữa vẳng lại,

liền đó là một tiếng thét kinh hãi.

“Kiến Quốc.” Lý Dao Mẫn bất an: “Cái gì vậy?”
Mông Kiến Quốc giơ ngón tay ra dấu yên lặng, lắc đầu. Sau khi ông xác

nhận khu vực đại sảnh an toàn mới thu súng lại, lấy thẻ thông hành quẹt
qua máy quét đồng tử ở một bên, đoạn ghé mắt vào để quét đồng tử, nửa
bên mặt đeo tròng kính hồng ngoại hướng ra ngoài điển trai khó tả.

“Hộc… hộc…”
Tiếng thở vẳng ra bên kia tường, nghe hệt như tiếng người bị lên cơn hen

vật vã giãy giụa.

Những người đang đứng trong đại sảnh không khỏi lạnh toát sống lưng.
“Cứ chờ ngoài này.” Mông Kiến Quốc đẩy cánh cửa phòng y tế ra, cúi

đầu quét mắt qua trần nhà dưới chân, tròng kính hồng ngoại tít tít báo nguy
không ngừng, hiện ra một đường máu kéo dài ở khu trần nhà dưới hộp đèn.

Bóng đèn trắng toát chiếu khắp phòng y tế, ở sâu trong góc phòng có

tiếng người thở dốc đứt quãng.

Mông Kiến Quốc giật tấm bình phong ra, phía dưới giường bệnh có một

người nằm vật trong vũng máu, một bên cơ thể của cô đã bị lột da gần hết,
thoi thóp thở, Mông Kiến Quốc quyết đoán rút con dao nhíp Thụy Sĩ đâm
thẳng vào ngực cô, khiến cơ thể đẫm máu kia co giật một hồi.

Ông vuốt nhẹ mắt cô, dựng bình phong lên che lại rồi mới nói: “Vào đi.”
Máu chảy loang ra dưới chân bình phong, có người vừa dợm bước vào

đã thét lên, Mông Kiến Quốc vội trấn an: “Đừng sợ, ở đây tạm thời an toàn
rồi, lấy băng gạc và thuốc ra. Nghỉ ngơi cho lại sức, mười phút nữa hẵng đi
tiếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.