HOÀNG QUYỀN - Trang 326

Thiều Ninh không hiểu, nhưng Phượng Tri Vi trong nháy mắt đã suy

ra ngọn nguồn, trong thiên hạ vốn không có mấy ai theo kịp tốc độ ứng
biến của nàng.

Bốn bề dần rơi vào tĩnh mịch, mùi máu tanh lặng lẽ bốc lên. Ngọn nến

trong tay trơn nhẫn lạnh ngắt, sờ lên giống như một con rắn – Phượng Tri
Vi chợt nhận ra trong bóng tối xung quanh có thứ gì đó khiến nàng bất an
đang nặng nề tiếp cận

Nàng nhớ đá lửa nằm ngay trên cái bàn con trên sập, nhưng sờ lên lại

không thấy, may thay trong ngực áo nàng cũng có đá lửa. “Xoẹt”, ngọn nến
cháy lên.

Ánh lửa bừng sáng.

Ánh sáng ấy chưa kịp soi tỏ thứ gì, thì đã đột ngột tắt ngóm.

Phượng Tri Vi giật mình, đưa tay sờ thử ngọn nến. Không hề có hơi

nóng sót lại sau khi lửa bén, cứ nhu ánh lửa vừa rồi chỉ là ảo ảnh.

Ngọn nến hình như đột ngột ngắn đi một chút – có người dùng kiếm

khí cực nhanh, cắt đứt ngọn nến đã châm lửa ư?

Lúc này Phượng Tri Vi lại không dám lui ra ngoài cửa – nếu trong

phòng có người, nàng xoay người chạy trốn khác nào đưa lưng cho kẻ khác
nhắm. Nếu ngoài phòng có người, nàng rút lui, cũng có nghĩa là đẩy bản
thân ra trước mũi thương.

Nàng mím môi, tiếp tục châm nến.

Ánh lửa bùng lên, rồi lại vụt tắt.

Giữa hai bờ sáng tối, Phượng Tri Vi đột ngột cầm ngọn nến trong tay

ném về phía trước hơi chếch sáng một bên, kế đó vội vàng lướt ra đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.