HOÀNG QUYỀN - Trang 327

“Bộp”, ngọn nến đập vào vật gì đó, nhưng không phải là ván cửa như

nàng dự tính. Sau lưng đụng vào thứ gì tưởng cứng mà thật ra là mềm, hơi
đàn hồi, kế đó là thân thể nàng căng ra, bị ai đó ôm lấy.

Cái ôm này không chặt, nhưng nàng vẫn chẳng thể nhúc nhích. Hơi

thở nam tử nhè nhẹ áp sát, người kia ôm nàng trong ngực, tóc chạm vành
tai, hơi thở lướt qua sau tai, ôn nhu mà ẩm ướt. Phượng Tri Vi bỗng rịn mồ
hôi, dính bết vào mái tóc rối, cảm giác hơi ngưa ngứa.

Phượng Tri Vi không giãy ra được thì cũng nhanh chóng từ bỏ ý định,

ngón tay khẽ xoay, một thanh chuỷ thủ lặng lẽ rơi xuống khỏi ống tay áo,
trượt vào lòng bàn tay.

Ngày đó nàng thấy thanh đao giấu trong tay áo Ninh Tế, trở về bèn

thiết kế một thanh chuỷ thủ mỏng như lá gắn dây xích ngay trong tay áo
mình, kéo ngón tay là lập tức rơi xuống không một tiếng động.

Chuỷ thủ nằm trong tay, ngón tay bắn ra có thể cắm thẳng vào điểm

yếu bên mạn sườn đối phương.

Người đứng sau lại đột nhiên cất tiếng thở dài trầm thấp.

Tiếng thở dài ấy ngân nga dai dẳng, tựa như tiếng gió xào xạc thổi qua

tán cây, lặng lẽ vỡ vụn nơi mũi lá, trầm thấp đến độ không thể nghe ra, mà
lại như sét đánh ngang tai. Phượng Tri Vi chấn động, chuỷ thủ đông cứng
giữa các ngón tay, cả thân thể cũng cứng đờ như tượng.

Đang đờ người ra, kẻ phía sau đã đưa tay lại, khống chế bàn tay đang

cầm đao của nàng một cách vô cùng chuẩn xác. Y nắm cả lá đao mỏng và
những ngón tay mảnh mai của nàng vào lòng bàn tay mình, gần như là
thưởng thức, bụng ngón tay vuốt ve lên mặt đao, nhẹ nhàng bẻ gập.

Chỉ nghe một tiếng “rắc” đanh gọn, người kia cười khẽ, búng ngón

tay. Những mảnh đảo gãy bay ra, lấp đầy lỗ thương trước đó, chặn nốt tia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.