HOÀNG QUYỀN - Trang 470

Đội trưởng đội đá cầu – công tử Diêu Dương Vũ, sau lần thứ mười

tám bị chặn đường, chợt ôm lấy quả cầu trên đất, ngửa mặt lên trời khóc ra
máu mà rằng: “Ông trời ơi! Ông nhìn lầm hiền ngu, làm trời cũng uổng!”

Cố thiếu gia cầm lấy quả cầu, đập bẹp mặt hắn.

“Phạm quy.”

Cố thiếu gia ăn hồ đào, bình tĩnh nói.

Thư viện Thanh Minh chào đón thời kì bình yên nhất ổn định nhất từ

xưa tới nay.

Ti nghiệp đại nhân của thư viện Thanh Minh thật sự trở thành nhân vật

nắm thực quyền thứ hai mà danh tiếng đủ sức uy hiếp đến Viện trưởng đại
nhan, nên học sinh trong thư viện, đặt biệt là đám công tử mà gặp Ti nghiệp
đại nhân thì chỉ hận không thể bước thụt lùi.

Ti nghiệp đại nhân nói bằng giọng hòa nhã vô tội: “Thật ra ta rất dễ

nói chuyện mà.”

Ti nghiệp đại nhân dễ nói chuyện chế ra một cái còi, Ti nghiệp đại

nhân dễ nói chuyện suy nghĩ đến việc thư viện Thanh Minh từ nay về sau
chìm trong bầu không khí nặng nề, không có trò giải trí là một hiện tượng
không tốt, bèn một lần nữa đặt ra chế độ quản lý giờ giấc luyện tập trong
thư viện.

Mỗi ngày vào canh năm, khi trời còn chưa sáng, Ngự tiền tứ phẩm đới

đao hành tẩu Cố thiếu gia đều bay lên đỉnh tháp trên quảng trường của
Chính sử viện, thổi cái còi kia lên.

Tiếng còi vừa réo, tất cả học sinh trong Chính sử viện phải xuống

giường chạy bộ ngay lập tức, bất kể chuyện này có khổ sở đến nhường nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.