HOÀNG QUYỀN - Trang 581

Hai người đưa lựng về phía mọi người, nên không ai chứng kiến màn

giành giật ngọc bội này, chỉ có Hoa Cung Mi đứng bên cạnh là thấy loáng
thoáng. Đáy mắt nàng ta lóe lên nổi phẫn hận, rồi bất ngờ chậm rãi tiến lại
gần, cười khẽ: “Nếu đã là trò chơi thì thần nữ muốn mời tỷ tỷ Phượng giac
chơi thêm một lần nữa, tỷ tỷ Phượng gia có dám nhận lời không?”

Có người không biết chừng mực như cô sao?

Thôi cũng được, nếu đã bị Ninh Dịch gài bẫy, ra đề mục sai thành ra

chợi trội ngoài ý muốn, thì cũng không cần phải ngượng ngùng che đậy
thêm nữa, khiến người ta nghi hoặc.

Phượng Tri Vi cười nhạt, quay lại nhìn nàng ta.

Hoa Cung Mi bắt gặp ánh mắt của nàng, nụ cười trên mặt đã hơi đông

lại.

“Không dám” Phượng Tri Vi bình thản nói.

Hoa Cung Mi ngẩng người, thấy ánh mắt của Phượng Tri Vi lạnh lẽo

đến thế, nàng ta còn tưởng là sắp phát điên, ai dè lại chỉ nói ra câu này, liền
nở nụ cười có phần mỉa mai, đang định nói tiếp.

Nhưng Phượng Tri Vi đã chấp tay quay về bên bàn, vừa đi vừa cười

nói, “Ta sợ cô thua thêm lần nữa, thẹn quá hóa giận mà làm liều.”

“Cô…” Hoa Cung Mi hít sâu một hơi, giận quá hóa cười, nói; “ Đừng

lắm lời như thế, cô đã đồng ý, vậy hãy chơi trò đối câu đơn giản nhất nhé?
Một nén nhang, bốn mươi câu, ai dừng lại là thua. Ta thật muốn xem,
Phượng tỷ tỷ làm gì để khiến ta thẹn quá hóa giận làm liều đây?”

Đối câu không khó, có điều trong thời gian một nén hương ngắn ngủi

liên tục đối bốn mươi câu, gần như đến thời gian suy nghĩ còn không có,
cần phải nhanh lẹ đến dường nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.